Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8119



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phía xa, Diệp Huyên vừa nghĩ thì kiếm Thanh Huyên đã biến thành một tấm chắn chặn trước mặt hắn.  

Ầm!  

Bàn tay khổng lồ kia đập lên tấm chắn khiến nó rung lên kịch liệt, thời không xung quanh lập tức sụp đổ nhưng tấm chắn lại chẳng hề hấn gì!  

Tấm chắn đó trực tiếp đỡ được toàn bộ sức mạnh của một chưởng kia!  

Cổ Sâm thấy vậy híp mắt lại, trong lòng có chút kinh ngạc. Ông ta không ngờ tấm chắn do thanh kiếm kia của Diệp Huyên biến thành lại cứng rắn như vậy, đỡ được cả một chưởng ấy của mình!  

Lúc này, tấm chắn kia lại biến thành kiếm. Sau đó, nó trực tiếp hóa thành một luồng kiếm quang bổ thẳng vào Cổ Sâm. Trong mắt Cổ Sâm lóe lên vẻ lạnh lẽo, ông ta cũng giơ ngón tay ấn về phía trước một cái.  

Ầm!  

Một ấn ấy trực tiếp nhấn vào trên thân kiếm Thanh Huyên, mà khi ngón tay ông ta vừa đụng vào thì lập tức biến sắc muốn thu tay lại nhưng đã muốn!  

Roẹt!  

Ở trong mắt mọi người, hai ngón tay của Cổ Sâm lập tức bị chém đứt, thanh kiếm tiếp tục đâm thẳng vào giữa trán ông ta. Song ngay giây phút sống còn này, một nhánh cây mây bỗng quấn lấy kiếm Thanh Huyên!  

Nhánh cây mây đó cũng không có giữ chặt được bao lâu, chỉ hơi cản lại tốc độ của kiếm Thanh Huyên xong lập tức rút về. Mà Cổ Sâm cũng đã lùi lại mấy trăm trượng, kéo ra khoảng cách với Diệp Huyên.  

Diệp Huyên quay đầu lại, cách đó không xa, một cô gái đang chậm rãi bước tới.  

Người đến chính là Bích Tiêu!  

Bên cạnh Bích Tiêu còn có một người đàn ông trung niên và một ông lão, người đàn ông trung niên chính là Thạch Biên - tộc trưởng Thạch Tộc và tộc trưởng Lê Khâu của Lê Tộc.  

Bích Tiêu nhìn Diệp Huyên với ánh mắt phức tạp: "Diệp công tử..."  

Mọi người ở hiện trường nghe thấy lời nói của Bích Tiêu thì đều nhìn về phía nàng ta, Bích Tiêu kia quen thanh niên trước mắt ư?  

Diệp Huyên mở tay ra, kiếm Thanh Huyên lập tức xuất hiện trong tay.  

Giờ đây, Cổ Sâm kia cũng đi đến bên cạnh Bích Tiêu rồi trầm giọng hỏi: "Bích Tiêu tộc trưởng, người nọ là?"  

Bích Tiêu liếc Diệp Huyên rồi đáp: "Diệp thiếu!"  

Diệp thiếu!  

Mọi người nghe vậy đều sửng sốt!  

Cổ Sâm ngay người rồi định nói gì đó nhưng Bích Tiêu lại đi đến trước mặt Diệp Huyên cười khổ nói: "Diệp công tử, sao cậu đến đây mà không nói cho ta biết? Ta còn định cử người đến đón cậu, cậu..."  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.