*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, nói: “Gọi nó là Sát Na Sinh Tử đi. Kiếm vừa ra, kẻ địch sống hay chết chỉ trong nháy mắt mà thôi...”
Sát Na Sinh Tử!
Chiêu này đương nhiên không thể sánh bằng Nhất Kiếm Định Sinh Tử, nhưng bây giờ hắn vẫn còn xa mới có thể đạt được đến cảnh giới đó.
Như thế nào là Nhất Kiếm Định Sinh Tử?
Một kiếm chém ra, chắc chắn sẽ có người chết!
Nói một cách chính xác thì chiêu kiếm kỹ này lấy mạnh địch yếu, chỉ có lấy mạnh địch yếu mới có hiệu quả này.
Khi Thanh Nhi sáng tạo ra chiêu kiếm này thì nàng đã vô địch rồi!
Nhưng hiện tại hắn còn kém xa cảnh giới và thực lực này của Thanh Nhi, đương nhiên mục đích Thanh Nhi dạy hắn chiêu kiếm kỹ này không phải thật sự để hắn dùng nó vượt cấp giết người, thật ra nó là một loại niềm tin Kiếm đạo.
Hoàn toàn tương đồng với con đường hắn đang đi bây giờ!
Khí thế!
Một nhát kiếm của ta, quyết định sự sống chết của ngươi!
Khoảng thời gian sau đó, Diệp Huyên tiếp tục tu luyện kiếm thế và khí thế.
Hắn phải đạt đến cực hạn của chính mình!
Cho dù là kiếm thế hay khí thế đều có rất nhiều không gian để phát triển, nhất là Huyết Mạch Chi Lực của hắn, sau khi kích hoạt Huyết Mạch Chi Lực, khí thế và kiếm thế sẽ tương đương với sự thăng hoa.
Thời gian từng chút trôi qua trong Tiểu Tháp, Diệp Huyên điên cuồng tu luyện không kể ngày đêm.
Để đưa khí thế và kiếm thế của mình lên tới cực hạn, hắn đã thử mọi cách.
Ngoài ra hắn còn phát hiện một điểm thú vị, đó là tâm trạng khi rút kiếm rất quan trọng.
Vô địch!
Nếu khi rút kiếm tự cảm thấy bản thân mình là vô địch, thì uy lực của nhát kiếm đó sẽ tăng lên rất nhiều, rất nhiều!
Tự lừa dối mình?
Thật ra không phải.
Cũng giống như chiến đấu trong thế tục, rất nhiều lúc, kẻ nào tàn nhẫn kẻ đó sẽ thắng. Nếu còn chưa đánh mà trong lòng đã thấy sợ hãi, cảm thấy không thể đánh bại đối phương thì khi ấy khả năng cao sẽ bị đánh thừa sống thiếu chết!
Nhưng nếu ngươi không sợ gì, dám chiến đấu, có thể ngươi đánh không lại, có điều chí ít ngươi sẽ không bị thụ động chịu đòn.
Quãng thời gian ở Thanh Thành khiến hắn hiểu ra một chân lý, trong thế gia cá lớn nuốt cá bé, ngươi tuyệt đối không được sợ, càng sợ sẽ càng bị đánh.
Rất nhiều người chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, dè chừng kẻ mạnh, ngươi càng sợ thì hắn càng được đà lấn tới, ngược lại, ngươi mạnh mẽ cứng rắn hơn thì hắn sẽ sợ.