Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8200



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ông lão lạnh nhạt đáp: “Chẳng khác nào một tên ngốc!”  

Người đàn ông trung niên cười nói: “Sát Ngôn? Sao ông không thay đổi tính cách của mình đi?”  

Ông lão tên Sát Ngôn lạnh lùng nói: “Thay đổi cái gì? Sao ngươi không thay đổi tính cách của ngươi đi?”  

Người đàn ông trung niên lắc đầu cười khẽ.  

Sát Ngôn lạnh lùng nhìn gã ta: “Cổ Bạch, ngươi giả tạo giống như đám người Thánh Mạch kia vậy!”  

Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  

Cổ Bạch chợt nói: “Ông không tò mò về thiếu niên kia sao?”  

Sát Ngôn không thèm quay đầu lại: “Bây giờ là thời đại của người nghịch hành, thiên tài và yêu nghiệt sinh ra ở thời đại này đã định sẵn là cả đời bi kịch”.  

Cổ Bạch đứng yên tại chỗ một lát rồi cười khẽ: “Cũng đúng!”  

Dứt lời, gã ta xoay người rời đi.  



Phía xa, Diệp Huyên đã đi tới trước cửa đá, hắn quan sát bên trong cửa đá, bên trong là một lối đi sâu không thấy đáy!  

Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Tiểu Tháp, ngươi cảm thấy người nghịch hành gì đó có phải là nữ không?”  

Tiểu Tháp nói: “Tại sao lại hỏi thế?”  

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy từ trước đến giờ, hình như những người khá mạnh đều là nữ nhân!”  

Tiểu Tháp lạnh nhạt nói: “Ta cảm thấy rất bình thường, dù sao không phải nam nhân thì là nữ nhân thôi!”  

Diệp Huyên: “…”  

Tiểu Tháp nói tiếp: “Tiểu chủ, chỗ này trông có vẻ không đơn giản, người nên cẩn thận!”  

Diệp Huyên gật đầu, đương nhiên hắn sẽ không xem thường nơi này, cũng sẽ không xem thường các thiên tài đứng đầu thế giới này.  

Tự tin cũng được, nhưng tuyệt đối không thể tự cao!  

Rất nhiều lúc, kiêu ngạo và ngu ngốc cách nhau rất gần!  

Diệp Huyên không nghĩ nhiều nữa, hắn đi vào trong cửa đá, bên trong rất rộng, rộng khoảng mười mấy trượng, vách tường bóng loáng như gương, giống như được thứ gì đó mài giũa!  

Diệp Huyên đi thẳng về phía trước, nhưng đi một lúc, hắn chợt cau mày, vì hắn phát hiện lối đi này như không có điểm cuối vậy!  

Diệp Huyên đứng im một lúc, sau đó hắn bắt đầu ngự kiếm, tốc độ của hắn rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đi qua mấy triệu dặm, nhưng vẫn chưa đến điểm cuối! Chẳng những thế, khi không ngừng đi sâu vào trong, hắn phát hiện xung quanh xuất hiện một lực lượng thần bí cực kỳ đáng sợ.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.