Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8201



Đến rồi ư?  

Không đúng!  

Diệp Huyên híp mắt, ngoài nước, hắn còn nhìn thấy núi nữa.  

Bên trong còn có một thế giới khác ư?  

Trong lúc suy nghĩ, Diệp Huyên chợt cảm thấy người mình chợt không ngừng run rẩy, một trọng lực vô cùng đáng sợ đè lên người hắn, lúc này, hắn cảm thấy như có mấy trăm nghìn ngọn núi lớn đè lên người, như muốn nghiền nát hắn vậy!  

Diệp Huyên thầm thấy sợ hãi, hắn vội vàng phát ra khí thế của mình.  

Sau khi phát ra khí thế, trọng lực trên người hắn mới giảm đi nhiều!  

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên không ngừng xoay vòng, tựa như có thứ gì chợt kéo hắn xuống!  

Diệp Huyên đang muốn ngự kiếm bay lên thì có một tia sáng trắng đánh tới, cùng lúc đó, thân thể hắn bình thường trở lại, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, lúc này, hắn đang ở trong một dãy núi, trên đầu là mây đen dày đặc, trong mây đen loé lên vô số thần lôi đỏ như máu.  

Diệp Huyên nhíu mày, hắn vừa đi đến tâm trái đất à?  

Hắn thử tính toán, với tốc độ và thời gian ngự kiếm của hắn khi nãy, có lẽ hắn thật sự đã đi đến tâm lòng đất rồi!  

Dù hắn từng đi qua vô số vũ trụ tinh không, nhưng chưa từng đến tâm lòng đất bao giờ!  

Diệp Huyên đưa mắt nhìn xung quanh, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên, hắn không ngờ sâu trong lòng đất này vẫn có một thế giới khác, chẳng những thế, linh khí ở nơi này còn nồng đậm hơn bên ngoài ít nhất mấy chục lần!  

Một nơi lý tưởng!  

Diệp Huyên cẩn thận quan sát xung quanh, lúc này, hắn chợt xoay người, vừa xoay người, một bóng đen đã nhanh như chớp tấn công về phía hắn.  

Là một con yêu thú!  

Con yêu thú này giống như chim đại bàng, có ba cái đầu.  

Diệp Huyên nâng nhẹ ngón cái, kiếm Thanh Huyên lập tức bay ra.  

Oanh!  

Con yêu thú đó vừa bay đến trước mặt Diệp Huyên đã bị chiêu kiếm này chém bay ra xa mấy nghìn trượng, nhưng Diệp Huyên cũng lùi lại khoảng mấy trăm trượng!  

Ánh mắt Diệp Huyên có hơi nặng nề, thực lực của hắn bây giờ có thể chiến đấu với Niệm Thông Cảnh! Dù hắn không sử dụng kiếm Thanh Huyên, nhưng kiếm bình thường vào tay hắn vẫn có thể phát huy ra uy lực vô cùng đáng sợ!  

Nhưng con yêu thú này lại chịu được một chiêu kiếm của hắn.  

Lúc này, con yêu thú kia đột nhiên gào lên, nó nhìn chằm chằm Diệp Huyên với vẻ hung ác, sau đó xoay người bay lên cao!  

Rõ ràng là nó không muốn liều mạng với Diệp Huyên.  

Lúc này, chân trời phía xa chợt nứt ra, một khắc sau, một thanh trường thương đâm thẳng lên đầu con yêu thú kia. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.