*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên nhìn sang bên phải, người đàn ông cầm thương kia đã biến mất.
Hắn im lặng một lát, sau đó đi về phía xa, mục đích chuyến đi này của hắn là động phủ của Ngự Thiên Thần, nơi này là động phủ của đối phương, nhưng nơi này thật sự quá rộng lớn, hắn hoàn toàn không biết đâu mới là vị trí chính xác!
Hơn nữa, Ngự Thiên Thần này còn sống hay đã chết, hắn cũng không biết!
Hắn không biết gì cả!
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Sau này ta cũng để lại một động phủ, sau đó để người đời sau đi tìm! Như thế thật sự rất thú vị!”
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Huyên tiếp tục đi về phía trước, không lâu sau đó, hắn đi đến trước một hồ nước, hồ nước này có hình trái tim, nước hồ trong veo thấy đáy.
Diệp Huyên nhìn xuống đáy hồ, trong đáy hồ ngoài mấy tảng đá thì không còn gì cả!
Lúc này, Tiểu Tháp chợt nói: “Nếu có Tiểu Bạch ở đây thì tốt quá!”
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Vì sao?”
Tiểu Tháp giải thích: “Tiểu Bạch có thể tìm bảo vật, nàng biết nơi nào có bảo vật! Nếu nàng ở đây, Tiểu chủ sẽ phát tài rồi!”
Diệp Huyên chợt hỏi: “Sao ngươi không có chức năng đó?”
Tiểu Tháp nói với giọng điệu nặng nề: “Ta chỉ là một cái tháp thôi!”
Diệp Huyên: “…”
Diệp Huyên đang định đi qua hồ thì lúc này, sau lưng hắn chợt vang lên tiếng hét thảm thiết!
Diệp Huyên bay lên không trung, hắn xoay người nhìn lại, cuối dãy núi phía xa, hắn thấy một cái đầu khổng lồ chậm rãi rơi xuống từ trên không.
Cái đầu đó là của con yêu thú khi nãy!
Thấy cảnh này, Diệp Huyên trợn mắt, mẹ kiếp, có người gi3t chết con yêu thú kia rồi?
Là ai?
Không thể không nói, lúc này Diệp Huyên thật sự thấy khiếp sợ!
Thực lực của yêu thú này đáng sợ đến mức nào?
Nhưng lại có người gi3t chết được nó?
Đó là vận mệnh chi tử hay là người mắt thần? Cũng có thể là người nghịch hành?
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó hắn quyết định đi xem thử, hắn ngự kiếm bay lên, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối chân trời xa xôi, nhưng khi đi tới chỗ con yêu thú, hắn chỉ nhìn thấy thi thể của nó.
Diệp Huyên cẩn thận quan sát cổ của con yêu thú, vết thương ở cổ rất gọn, như bị một vũ khí sắc bén nào đó cắt trúng, một chiêu lấy mạng!
Gi3t chết con yêu thú này trong nháy mắt!
Diệp Huyên im lặng.