Diệp Huyên đang chiến đấu thì bất chợt dừng lại, một khắc sau đã cùng nhóm Thần trưởng lão rời khỏi thế giới hư ảo kia.
Bầu trời Thánh Mạch đột ngột bị xẻ ra, để người nghịch hành xuất hiện.
Diệp Huyên khẽ cau mày nhìn gã ta, đừng nói người này đến tìm mình đánh nhau chứ?
Nhóm Hư Xung cũng cau mày, cho rằng Người nghịch hành đến tìm Diệp Huyên đánh nhau thật.
Nhưng Người nghịch hành chỉ nói: “Ta phải đi”.
"Đi?"
Diệp Huyên ngẩn ra: “Đi đâu?"
Người nghịch hành nghĩ ngợi một hồi: “Về nhà”.
Diệp Huyên: “Ngươi không phải người Ma Mạch?"
Người nghịch hành gật đầu: “Ta chỉ tạm thời lịch luyện ở đó, hôm nay đã đến ngày rời đi”.
Diệp Huyên nhìn gã ta một phen: “Ngươi đến từ đâu?”
Người nghịch hành: “Vĩnh Dạ”.
Diệp Huyên cau mày: “Vĩnh Dạ?"
Người nghịch hành cũng nhíu mày: “Ngươi chưa từng nghe thấy?"
Diệp Huyên chớp mắt: “Vậy ngươi từng nghe hệ Ngân Hà chưa?"
Người nghịch hành lắc đầu: “Chưa hề”.
Diệp Huyên nghiêm mặt: “Một thế giới trâu bò như hệ Ngân Hà mà chưa từng nghe?"
Người nghịch hành: “Lợi hại lắm sao?"
Diệp Huyên: “Cực kỳ lợi hại”.
Người nghịch hành trầm ngâm một hồi: “Vì sao ta lại chưa từng nghe thấy?"
Diệp Huyên cười: “Vì người thường sẽ không biết đến nó, ngươi không nghe thấy cũng bình thường thôi”.
Người nghịch hành lại hỏi: “Ta lại đâm ra tò mò, Diệp huynh có thể nói nơi ấy lợi hại chỗ nào không?"
Sau một hồi im lặng, Diệp Huyên mới nói: “Nơi ấy có một cường giả cực kỳ đáng sợ tên là Thiên Mệnh mạnh nhất. Hệ Ngân Hà được nàng che chở chính là thế giới mạnh nhất trong toàn vũ trụ!"
"Thiên Mệnh mạnh nhất?"
Người nghịch hành lại cau mày: “Ta cũng chưa từng nghe qua”.
Diệp Huyên đang định mở miệng thì bỗng thấy chân trời nơi xa nứt ra. Một khắc sau, một nhóm cường giả mặc giáp đen xuất hiện trên bầu trời Thánh Mạch.
Có ba mươi hai người.
Hết ba mươi là Niệm Thông Cảnh, nhưng kinh khủng nhất là hai người dẫn đầu đã đến Đạo Minh Cảnh.