*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thật ra ông ta cũng mong vận mệnh chi tử đi theo Diệp Huyên, dù sao Mắt Thần đi theo Diệp Huyên cũng có được lợi ích của Hoá Tự Tại.
Vận mệnh chi tử khẽ nói: “Sư tôn muốn con cũng giống như Mắt Thần, đi theo làm cái đuôi của người khác sao?”
Hư Xung khẽ thở dài: “Con biết ta không có ý này mà”.
Vận mệnh chi tử chầm chậm nhắm mắt: “Con sẽ không kém hơn họ đâu, chúng ta cùng chờ xem đi”.
Nói xong y quay lưng bỏ đi.
Hư Xung ở tại chỗ thấp giọng thở dài rồi cũng bước đi!
…
Ở nơi sâu thẳm của tinh không, Diệp Huyên nhìn Mắt Thần bên cạnh: “Ngươi lĩnh ngộ hết truyền thừa đó rồi à?”
Mắt Thần gật đầu: “Về cơ bản đã lĩnh ngộ được hết rồi!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
Mắt Thần trầm giọng trả lời: “Hoá Tự Tại… rất mạnh, rất mạnh!”
Diệp Huyên hơi tò mò: “Mạnh đến mức nào?”
Mắt Thần ngẫm nghĩ rồi đáp: “Rất mạnh, rất mạnh!”
Diệp Huyên: “…”
Mắt Thần nhìn Diệp Huyên, cười bảo: “Diệp huynh, ta đã tới Đạo Minh Cảnh rồi!”
Đạo Minh!
Diệp Huyên giật mình, quan sát Mắt Thần, nhưng lại thấy Mắt Thần vẫn đang ở Niệm Thông Cảnh.
Mắt Thần lại nói: “Ta che giấu cảnh giới”.
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Nhanh như vậy mà ngươi đã đạt đến Đạo Minh Cảnh rồi?”
Mắt Thần gật đầu: “Nhưng bây giờ ta đang gặp bình cảnh, muốn đạt tới Hoá Tự Tại có rất nhiều yêu cầu nghiêm ngặt, ví dụ như cần có lượng lớn linh khí hỗ trợ! Tiếc là tinh mạch duy nhất trong vũ trụ này của chúng ta đã bị người nghịch hành kia lấy đi mất rồi”.
Diệp Huyên nói: “Mục tiêu của ngươi bây giờ là tìm tinh mạch phải không?”
Mắt Thần gật đầu: “Nhưng rất khó, vì tinh mạch thì chỉ những thế lực hàng đầu mới có, ta muốn có được là điều quá khó”.
Nói xong y nhìn Diệp Huyên.
Mí mắt Diệp Huyên nhảy lên: “Ngươi nhìn ta làm gì? Ta cũng đâu có tinh mạch”.
Mắt Thần do dự rồi hỏi: “Đại ca, hay là chúng ta đi cướp một cái đi?”
Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen: “Ngươi muốn bị đánh hội đồng à?”