Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8260



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói xong ông ta quay lưng bỏ đi.  

Người thanh niên nhìn Thiên Yếm: “Thiên Yếm cô nương, lần sau đừng ra tay ở đây nữa, cảm ơn!”  

Nói xong y rời đi.  

Thiên Yếm ngồi uống, tiếp tục uống rượu.  

Diệp Huyên nhìn Thiên Yếm: “Ông lão vừa nãy là ai thế?”  

Thiên Yếm hờ hững giọng: “Một trưởng lão của Bạch Trú Thành, có chút quyền uy nhưng thực lực chẳng ra sao”.  

Diệp Huyên trầm giọng: “Cô làm vậy, liệu ông ta có gây khó dễ cho cô không?”  

Vẻ mặt Thiên Yếm bình tĩnh: “Nếu ông ta dám thì ta sẽ đánh chết ông ta!”  

Diệp Huyên: “…”  

Thiên Yếm quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: “Vua dựa dẫm, ta biết ngươi thích giấu nghề, thích giả heo ăn thịt hổ, đương nhiên cũng không có gì sai. Nhưng ở nơi này tốt nhất ngươi hãy thẳng tay một chút. Luật rừng ở đây rõ ràng lắm! Nếu ngươi không mạnh mẽ thì sẽ có rất nhiều người bắt nạt ngươi”.  

Nói xong nàng ta bưng bát rượu trước mặt lên uống cạn: “Đi đây!”  

Uống xong nàng ta đứng dậy bước đi, nhưng đi được hai bước lại dừng, quay đầu nhìn Mắt Thần: “Chẳng phải ngươi muốn gia nhập Bạch Trú Thành à? Còn không đi?”  

Mắt Thần nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ gật đầu.  

Mắt Thần đứng dậy đi cùng Thiên Yếm.  

Sau khi hai người đi, Diệp Huyên bưng bát rượu trên bàn lên uống cạn, khi hắn đang định đi thì thanh niên áo trắng lúc trước lại đi tới.  

Diệp Huyên nhìn thanh niên áo trắng: “Các hạ là?”  

Thanh niên áo trắng khẽ cười: “Mộ Trần, chủ của tửu lâu này!”  

Diệp Huyên cười hỏi lại: “Có chuyện gì sao?”  

Mộ Trần ngồi xuống trước mặt Diệp Huyên, xoè tay ra, một chai rượu xuất hiện trên bàn, y rót cho Diệp Huyên: “Nếm thử đi”.  

Diệp Huyên không khách sáo, bưng lên nếm thử, vừa vào bụng, một luồng năng lượng cực kỳ kinh khủng bộc phát trong cơ thể, nhưng nhanh chóng bị cơ thể hắn hấp thu!  

Diệp Huyên ngạc nhiên: “Đây là?”  

Mộ Trần cười nhẹ: “Rượu Vạn Năm, cả Bạch Trú Thành chỉ có hai vò”.  

Diệp Huyên cười bảo: “Các hạ có chuyện gì thì cứ nói thẳng”.  

Mộ Trần lắc đầu: “Không có gì, chỉ là muốn kết bạn làm quen với các hạ thôi”.  

Diệp Huyên nhìn Mộ Trần, không lên tiếng.  

Mộ Trần đột nhiên xoè lòng bàn tay, hai tấm mộc bài xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.  

Một đen một trắng.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.