*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thằng nhãi này hiểu thế nào là đàm phán không?
Lúc này, một trưởng lão Cổ giới đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, trưởng lão vội vàng nói: “Chờ đã! Chờ đã!”
Diệp Huyên nhìn về phía trưởng lão kia: “Chờ cái gì? Các ngươi không phải muốn cùng sống chết với Linh công chúa này sao?”
Trưởng lão Cổ tộc nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Cổ tộc ta nói muốn cùng sống chết với Linh công chúa khi nào!”
Diệp Huyên nhíu mày, hắn nhìn về phía Cổ Minh: “Ta hiểu sai rồi sao?”
Cổ Minh: “...”
Trưởng lão Cổ tộc trầm giọng nói: “Các hạ, những lời ngươi vừa nói có phải thật không? Chỉ cần chúng ta giao ra Linh công chúa, các ngươi sẽ rút lui, hơn nữa trong vòng mười năm Linh giới sẽ không ra lục giới!”
Diệp Huyên gật đầu: “Thật!”
Nói xong, hắn nhìn về phía Linh công chúa: “Lúc đầu ta giúp nàng ta, nàng ta lại coi ta là kẻ ngốc, không chỉ lợi dụng ta, còn trào phúng ta, cơn tức này ta có thể nhịn sao? Ta không thể nhịn, ta phải gi3t chết nàng ta, người nào giúp nàng ta thì chính là kẻ địch của ta và Linh giới!”
Linh công chúa nhìn chằm chằm Diệp Huyên, ánh mắt kia còn sắc bén hơn kiếm.
Trưởng lão Cổ giới nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Chúng ta đồng ý giao nàng ta!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Các ngươi phải đánh nàng ta tàn phế, sau đó giao nàng ta cho ta!”
Trưởng lão Cổ giới hơi nhíu mày.
Diệp Huyên nhìn về phía trưởng lão Cổ giới, gằn giọng nói; “Các ngươi có phải muốn cùng sống chết với nàng ta không? Có phải hay không? Nếu phải, chúng ta hiện tại chiến một trận ngọc nát đá tan!”
Trưởng lão Cổ giới kinh ngạc nhìn Diệp Huyên, mẹ nó, người này bị bệnh à?
Một bên, tộc trưởng Cổ tộc Cổ Minh nhíu mày lại, đây là kẻ lỗ m ãng từ đâu tới?
Trưởng lão Cổ giới hơi do dự, sau đó nói: “Chúng ta giao nàng ta ra, các ngươi tự mình giải quyết!”
Diệp Huyên nhìn chằm chằm trưởng lão Cổ giới, không nói lời nào, nhưng ngón tay cái của hắn đã đặt lên kiếm Thanh Huyên.
Trưởng lão Cổ giới nhìn thấy vậy, khoé miệng hơi giật, ông ta vội vàng nói: “Vị công tử này, Cổ tộc đã nhượng bộ rất nhiều rồi, ngươi...”
Diệp Huyên đột nhiên lạnh nhạt nói: “Cái này gọi là nhượng bộ sao? Trưởng lão, các ngươi bảo vệ nàng ta trước, điều này chẳng khác nào vả vào mặt Linh giới ta, mà hiện tại, các ngươi ít nhiều phải ý thức một chút, cho Linh giới ta một cái bậc để bước xuống! Bằng không, chúng ta trở về như vậy, người khác sẽ nhìn Linh giới như thế nào?”
Trưởng lão Cổ giới trầm giọng nói: “Nếu chúng ta giúp ngươi ra tay đối phó Linh công chúa, người ngoài lại nhìn Cổ tộc ta như thế nào?”