*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đẹp!
Không chỉ đẹp mà trên người còn có một loại khí chất khó diễn tả.
Lúc này, cô gái váy trắng đang đứng trước sạp bán dưa hấu, trên tay còn đang cầm một lát dưa, mất một góc, rõ ràng là đã bị nàng ấy gặm một miếng.
Tiểu Tháp nhìn thấy cô gái váy trắng đang cầm dưa hấu thì liền nảy ra suy nghĩ, lúc này nó đã thầm quyết định, sau này nên trồng thêm ít dưa hấu trong tháp.
Vẻ mặt Diệp Huyên có vẻ hơi khác thường, Thanh Nhi thích ăn dưa hấu sao?
Mấy người Cổ Minh đứng bên cạnh đều chau mày.
Chỗ này là chỗ quái quỷ gì vậy?
Thế giới trước mặt hoàn toàn khác biệt với thế giới hiện tại của họ, vô cùng kỳ lạ, vừa nhìn là biết không phải chỗ tốt đẹp gì.
Lúc này, người phụ nữ trước mặt cô gái váy trắng bỗng lên tiếng: “Cô nương, cô dùng tiền mặt hay quét thẻ?”
Cô gái váy trắng nhìn sang người phụ nữ, hai mày chau lại.
Người phụ nữ do dự một lúc rồi nói: “Tiền mặt hay quét mã?”
Lục giới, Tiểu Tháp bỗng lên tiếng: “Tiêu rồi”.
Diệp Huyên nhìn sang Tiểu Tháp, nói: “Sao thế?”
Tiểu Tháp hạ giọng nói: “Có thể Thiên Mệnh tỷ tỷ không biết quét mã”.
Diệp Huyên mỉm cười, nói: “Thanh Nhi cái gì cũng biết, nhất định muội ấy biết”.
Tiểu Tháp: “…”
Trong hệ ngân hà, cô gái váy trắng nhìn người phụ nữ trước mặt và không nói gì.
Người phụ nữ bị cô gái váy trắng nhìn mãi thì trong lòng bỗng thấy lo lắng: “Cô nương à, một miếng dưa có hai đồng thôi, ta…”
Lúc này cô gái váy trắng đột nhiên xòe tay phải ra.
Trong một ruộng dưa ở nơi nào đó trong Lục giới, một quả dưa hấu đột nhiên bay lên, quả dưa đó mang theo một luồng kiếm khí, phóng lên trời, sau đó lập tức xé toạc hàng ngàn vạn tinh vực thời không vũ trụ ngăn cản, vô số ngôi sao trên đường nó đi ngang qua đều tắt lịm.