Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8398



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Mấy trăm vạn năm qua, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy có người đưa ra yêu cầu này…”  

Diệp Huyên: “…”  

Cô gái đột nhiên mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên liền bay thẳng tới tay nàng ta, tay phải của nàng ta cũng chỉ kẹp lấy thân kiếm Thanh Huyên, sau đó lướt dần đến chỗ mũi kiếm, lúc chạm đến đó thì hai tay bỗng nhiên tăng thêm sức.  

Ầm!  

Kiếm Thanh Huyên run mạnh.  

Không bị vỡ nhưng trên thân kiếm Thanh Huyên lại xuất hiện một vết nứt! Song chỉ một lát sau đã khôi phục bình thường, không chỉ vậy, ngón tay cô gái còn xuất hiện một vết rạch, máu tươi rỉ ra.  

Nhìn thấy cảnh ấy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi!  

Thế mà lại làm nứt được kiếm Thanh Huyên!  

Má nó chứ!  

Lần này ra “dẻ” thất bại mất rồi!  

Cô gái nhướng cao lông mày, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Kiếm này của ngươi thú vị phết!”  

Diệp Huyên trầm mặc.  

Nói gì cơ?  

Tạo nét thất bại, hắn không còn lời nào để nói!  

Cô gái đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp liền xuất hiện bên trên, nàng ta đánh giá Tiểu Tháp một lát, sau đó nói: “Nghịch thời gian…”  

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, người đánh nàng ta đi.”  

Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen.  

Cô gái liếc Tiểu Tháp đánh giá: “Có vẻ hắn không đánh lại ta!”  

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ngươi nói linh tinh! Tiểu chủ của ta vừa mới vô địch, sao lại không đánh bại được ngươi? Chẳng qua tiểu chủ muốn khiêm tốn chút thôi! Tiểu chủ, xử nàng ta!”  

Diệp Huyên: “…”  

Cô gái nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi đang khiêm tốn sao?”  

Diệp Huyên: “…”  

Tiểu Tháp lại nói: “Chắc chắn rồi! Dưới tam kiếm thì chẳng ai có thể giết được tiểu chủ của ta!”  

Diệp Huyên trầm mặc.  

Hiện giờ hắn có chút ngại ngùng…  

Nghe thấy lời Tiểu Tháp nói, cô gái liếc Diệp Huyên bằng ánh mắt đánh giá: “Tiểu chủ của ngươi hình như không giỏi lắm nhỉ!”  

Tiểu Tháp vừa muốn nói gì đó thì Diệp Huyên đã chen ngang: “Tiểu Tháp, đừng chém gió nữa!”  

Tiểu Tháp ngây sững, sau đó mới nói: “Tiểu chủ, người đừng giấu thực lực nữa! Xử nàng ta đi! Bắt nàng ta phải cam lòng thần phục!”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.