Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8572



Huyết mạch!  

Lúc này trong lòng Thượng Tiên Sứ khiếp sợ không thôi, nàng ta không giống như Tiêu chủ quản - chỉ đơn thuần quan tâm đến lực lượng trong huyết mạch, mà nàng ta xem trọng bản chất huyết mạch hơn!  

Nàng ta vốn là nhân vật có thực quyền trong Tiên Bảo Các, từng gặp qua không ít huyết mạch mạnh mẽ, nhưng chưa từng gặp loại nào đặc biệt và khủng khiếp như của Diệp Huyên.  

Lúc này đây, nàng ta thấy kiên định hơn nhiều, nàng ta đã không đặt cược sai.  

Thiếu niên này chắc chắn không phải là người thường!  

Ở một bên, Tả Thượng Sứ đột nhiên nói: "Thanh niên này... Muốn điều tra lai lịch của hắn thử không?"  

Thượng Tiên Sứ lắc đầu: "Như vậy có hơi mạo phạm!"  

Tả Thượng Sứ khẽ gật đầu: "Cũng đúng!"  

Lúc này, Thượng Tiên Sứ đột nhiên nói: "Huyết mạch này, nếu để cho yêu thú..."  

Nói đến đây, nàng ta không tiếp tục nữa!  

...  

Sau khi Diệp Huyên rời khỏi Tiên Bảo Các, hắn lập tức tìm một nơi yên tĩnh rồi tiến vào Tiểu Tháp.  

Cắn nuốt Vũ Trụ Chi Tâm!  

Diệp Huyên bắt đầu điên cuồng cắn nuốt Vũ Trụ Chi Tâm, mục tiêu bây giờ của hắn chính là nâng cao tu vi.  

Mục tiêu của hắn không phải là Trụ Tâm Cảnh tầng năm, cũng không phải tầng sáu, mà là bên trên cả Trụ Tâm Cảnh!  

Trở nên mạnh mẽ!  

Vì sao phải trở nên mạnh mẽ?  

Không mạnh thì làm sao mà ra vẻ được?  

Hắn cũng muốn được như đại ca, gặp ai cũng hô được đâu: Ông đây muốn chết!  

Hắn cũng muốn được như cha, mặc kệ đối phương là ai, đi đâu cũng treo mồm câu: Chỉ thế thôi à? Ngươi chỉ có vậy?  

Hắn càng muốn được như Thanh Nhi, hở một chút là: Ngươi chỉ hướng đi!  

Ra vẻ là chuyện xấu sao?  

Không!  

Trong suy nghĩ của hắn, ra vẻ lại là một chuyện hay.  

Đời người phải có thứ để đeo đuổi, nếu không thì có khác gì con cá mắm?  

Nhiều người nghĩ rằng hắn ra vẻ là để thỏa mãn thú vui bi3n thái nào đó trong lòng, nhưng thật ra không phải vậy, hắn ra vẻ chỉ là muốn để bản thân phấn đấu có thêm ý nghĩa mà thôi! Con người có dã tâm, có d*c vọng, có thứ để theo đuổi, vậy thì có gì là sai?  

Có dã tâm, d*c vọng và thứ để theo đuổi, ngươi mới có thể liều mạng phấn đấu.  

Trong thế giới trần tục này, đời người bất quá chỉ trăm năm, tại sao không để bản thân phóng khoáng một chút?  

Còn nữa, xã hội này chính là như thế, ngươi không ra vẻ thì là người khác ra oai thôi!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.