Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8632



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy lời này của Diệp Huyên, ánh mắt Thiên Mệnh nhìn sang Tiểu Tháp, nàng ấy im lặng một lúc rồi nói: “Huynh muốn cải tạo thế nào?”  

Diệp Huyên cười nói: “Thanh Nhi muội cứ xem rồi làm thôi! Dù sao, cố gắng biến nó lợi hại một chút thôi!”  

Thiên Mệnh nhìn Tiểu Tháp: “Ngươi có yêu cầu gì?”  

Tiểu Tháp do dự một lúc rồi nói: “Dưới tam kiếm là vô địch!”  

Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ, mẹ nó, Tiểu Tháp này đúng là dám nói đấy!  

Vẻ mặt Thiên Mệnh bình tĩnh: “Ngươi chỉ là một cái tháp!”  

Tiểu Tháp: “…”  

Diệp Huyên lắc đầu cười, sau đó nói: “Thanh Nhi, muội xem rồi làm đi!”  

Thiên Mệnh khẽ gật đầu, sau đó, nàng ấy mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp lập tức đã xuất hiện trong tay nàng ấy.  

Thấy vậy, vẻ mặt Diệp Huyên thay đổi hẳn, như vậy cũng quá ngầu rồi!  

Khoảng cách thời không ở trước mặt Thanh Nhi giống như không tồn tại vậy!  

Một chiêu này, cũng quá ngầu rồi!  

Thanh Nhi nhìn Tiểu Tháp trong tay, im lặng một lúc, thì nàng mở tay trái, một luồng kiếm quang xuất hiện trong tay nàng ấy, sau đó, kiếm quang bay thẳng vào Tiểu Tháp.  

Ầm!  

Tiểu Tháp run rẩy một trận!  

Diệp Huyên nhìn Tiểu Tháp, có chút mong chờ, lúc trước sau khi Thanh Nhi cải tạo Tiểu Tháp, Tiểu Tháp đã sở hữu được công năng tu luyện nghịch thiên, mà hắn có đạt được nhiều lợi ích từ Tiểu Tháp, phải biết rằng, nếu không có lực lượng nghịch thời gian bên trong Tiểu Tháp thì hắn cũng không thể học được Trảm Tương Lai.  

Mà lần này, Tiểu Tháp sẽ sở hữu năng lực đặc biệt gì đây?  

Lúc này, Thiên Mệnh đột nhiên nhìn Nhị Nha, thấy Thiên Mệnh nhìn sang, mí mắt Nhị Nha khẽ giật, nhưng cô bé vẫn có chút quật cường, cô bé chậm rãi siết chặt tay phải: “Nữ nhân, bây giờ ta đánh không thắng ngươi, ngươi có dám cho ta chút thời gian không?”  

Thiên Mệnh nhìn Nhị Nha: “Bao lâu?”  

Nhị Nha do dự chốc lát rồi quay đầu nhìn Tiểu Bạch: “Chúng ta cần bao nhiêu thời gian thì thích hợp?”  

Tiểu Bạch chớp mắt, một lúc sau, cô bé giơ bàn tay nhỏ ra.  

Nhị Nha nhìn bàn tay nhỏ của Tiểu Bạch, sau đó quay đầu nhìn Thiên Mệnh phía xa, sau đó, cô bé cũng giơ bàn tay nhỏ ra: “Tiểu Bạch nói, năm trăm triệu năm! Ngươi cho ta năm trăm triệu năm!”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.