Tiêu trưởng lão liếc nhìn Diệp Huyên: “Không biết Diệp công tử là cảnh giới gì?”
Diệp Huyên lắc đầu, cười: “Ta đã không nằm trong cảnh giới nữa rồi”.
Tiêu trưởng lão nghe vậy thì chau chặt mày: “Không nằm trong cảnh giới nữa?”
Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Ta là người ngoài vòng, các ông là người trong vòng, hiểu không?”
Tiêu trưởng lão: “…”
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiêu trưởng lão, thế này nhé, ông dắt ta đến Huyền Kiếm Tiên Tông của ông một chuyến, thế nào hả?”
Tiêu trưởng lão nhìn Diệp Huyên với vẻ cảnh giác rồi nói: “Diệp công tử, cậu định làm gì?”
Diệp Huyên mỉm cười, nói: “Ta đích thân đến nói chuyện với tông chủ các ông”.
Tiêu trưởng lão do dự một lát rồi nói: “Nói chuyện gì?”
Diệp Huyên đi đến trước mặt Tiêu trưởng lão, mỉm cười, nói: “Tiêu trưởng lão, ông không thể đại diện cho Huyền Kiếm Tiên Tông, ta đến Huyền Kiếm Tiên Tông của ông là muốn nói chuyện với tông chủ của ông, nếu suôn sẻ thì mọi người cùng chung sống hòa bình, nếu không suôn sẻ thì ta sẽ tiêu diệt Huyền Kiếm Tiên Tông của các ông”.
Tiêu trưởng lão: “…”
Diệp Huyên mỉm cười, nói: “Đi thôi”.
Tiêu Minh im lặng hồi lâu rồi dắt Diệp Huyên quay đầu, biến mất ở cuối chân trời.
Suốt đường đi, Tiêu Minh im lặng không nói gì.
Giống như những gì Diệp Huyên nói, gã ta thật sự không thể đại điện cho toàn bộ Huyền Kiếm Tiên Tông, nếu muốn hai bên yên ấm thì Diệp Huyên và tông chủ Huyền Kiếm Tiên Tông phải nói chuyện với nhau.
Một lúc sau, Diệp Huyên đi theo Tiêu trưởng lão đến thẳng một vùng thế giới khác.
Thế giới hỗn độn.
Sau khi vào trong thế giới hỗn độn, Diệp Huyên liền chau mày, trước đây, khi hắn đạt đến Thánh Tâm Cảnh đã từng đến chỗ này.
Huyền Kiếm Tiên Tông ở trong thế giới hỗn độn.
Rõ ràng Huyền Kiếm Tiên Tông này đã bá chiếm tài nguyên của vùng thế giới này.
Một lúc sau, Tiêu Minh và Diệp Huyên dừng lại, không xa trước mặt hai người họ có hàng trăm đại điện lơ lửng, mỗi đại điện đều vô cùng hào nhoáng với khí thế ngập tràn.
Cách họ không xa còn có một thanh kiếm khổng lồ treo ngược, thanh kiếm khổng lồ dài đến mấy trăm trượng, đứng sừng sững giữa trời, vô cùng bá khí.
Huyền Kiếm Tiên Tông.
Tiêu Minh quay lại nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, mời”.
Mời.
Diệp Huyên gật đầu, sau đó theo Tiêu Minh đi về phía xa.