*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông lão cười cười: “Không nhiều lắm, suôn sẻ thì mỗi ngày được vài nghìn thôi”.
Mấy nghìn tinh mạch!
Diệp Huyên nghe vậy thì hóa đá.
Má ơi!
Lời kinh vãi!
Hắn thu hồi suy nghĩ, nói: “Giúp ta tìm một người”.
Ông lão vội vàng đồng ý: “Được”.
Hắn lấy một bức tranh ra: “Chính là nàng”.
Ông lão nhận lấy nó: “Công tử hãy đợi trong chốc lát, không lâu đâu, một khắc đồng hồ là được”.
Sau đó xoay người đi.
Một khắc đồng hồ?
Diệp Huyên im lặng nhìn theo.
Thực lực của Tiên Bảo Các này cũng kinh đấy.
Ông lão lại bất ngờ xuất hiện trước mặt hắn, sắc mặt đanh lại: “Chúng ta đã tìm được cô gái này, nhưng dám hỏi công tử, nàng ấy có quan hệ gì với cậu?"
Diệp Huyên: “Là tỷ tỷ của ta”.
Ông lão hạ giọng: “Lệnh tỷ đang gặp nguy”.
Diệp Huyên cau mày: “Vì sao?"
Sắc mặt Ông lão vô cùng nghiêm trọng: “Nàng đang bị Táng Sơn truy sát”.
Diệp Huyên thắc mắc: “Táng Sơn?"
Ông lão gật đầu: “Siêu thế lực mạnh nhất thế giới này”.
Sắc mặt Diệp Huyên trầm hẳn xuống khi nghe xong. Bà tỷ tỷ này đúng là chỉ giỏi gây họa!
Ông lão tiếp tục: “Theo chúng ta được biết, lệnh tỷ còn giết một vị Thiếu chủ của Thần Chích Chi Địa, hiện đang bị hai siêu thế lực truy sát”.
Diệp Huyên cứng ngắc.
Ông lão: “Cậu có muốn đi cứu không?"
Diệp Huyên: “Người mạnh nhất của hai thế lực này đến cảnh giới nào?"
Ông lão: “Vĩnh Hằng Bất Hủ”.
Vĩnh Hằng Bất Hủ!
Diệp Huyên đau đầu. Hắn tuy không sợ Vĩnh Hằng Bất Hủ nhưng cũng không đồng nghĩa với chắc chắn sẽ thắng, bởi vì bọn họ cũng có thể tiến vào dòng sông thời gian!