Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8763



Lúc này, Diệp Huyên dừng lại, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên quay về trong tay hắn, hắn nhìn cô gái đeo giỏ trúc, chậm rãi nhắm mắt lại!  

Trảm Tương Lai!  

Cùng lúc đó, hắn đột nhiên xuất kiếm!  

Nhất Kiếm Trảm Hiện Tại!  

Nhất Kiếm Trảm Tương Lai!  

Phía xa, cô gái đeo giỏ trúc hơi nhíu mày, một khắc sau, nàng ta chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó, nàng ta đột nhiên giơ hai ngón tay, hai ngón tay lập tức kẹp lấy kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên!  

Nhưng gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm đâm thẳng xuống từ trên đầu nàng ta!   

Cô gái đeo giỏ trúc cất lời: “Dừng!”  

Oanh!  

Thanh kiếm trên đầu nàng ta dừng lại, sau đó bốc cháy.  

Lúc này, cô gái đeo giỏ trúc chợt mở mắt ra, hai ngón tay đang kẹp lấy kiếm Thanh Huyên đột nhiên dùng sức.  

Ầm!  

Một lực lượng mạnh mẽ đánh từ kiếm Thanh Huyên lên đến người Diệp Huyên.  

Bịch!  

Diệp Huyên lập tức lùi lại mấy vạn trượng, nhưng hắn vẫn bình yên vô sự!  

Thân thể mạnh mẽ!  

Cô gái đeo giỏ trúc nhìn thân thể của Diệp Huyên, hơi nhíu mày, lúc này, nàng ta cảm thấy rất khiếp sợ, chỉ mới bao lâu trôi qua? Sao thân thể của người này lại trở nên mạnh mẽ đến thế!”  

Phía xa, Diệp Huyên nhìn cô gái đeo giỏ trúc, một khắc sau, hắn lại biến mất một lần nữa!  

Cô gái đeo giỏ trúc nhíu mày, nàng ta bước nhanh về phía trước, nâng chân phải lên đá một phát!  

Ầm!  

Dòng sông thời gian ở nơi đầu gối của nàng ta đá trúng lập tức lõm vào, cùng lúc đó, có một bóng người bay ra từ bên trong.  

Chính là Diệp Huyên!  

Phía xa, sau khi dừng lại, khoé miệng Diệp Huyên chậm rãi có máu tươi chảy ra!  

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn cô gái đeo giỏ trúc kia, thời không bị lõm vào trước mặt nàng ta vẫn chưa khôi phục lại bình thường!  

Diệp Huyên híp mắt, không ngờ người phụ nữ này lại có thể tác động đến vách ngăn của dòng sông Thời Gian, thực lực quá là đáng sợ!  

Nhưng như thế thì sao?  

Trong mắt Diệp Huyên không hề có sự sợ hãi, ngược lại còn là ý chí chiến đấu vô tận!  

Lúc này, cô gái váy đen bên cạnh cô gái đeo giỏ trúc chợt biến mất một cách kỳ lạ, Diệp Huyên híp mắt, sau đó rút kiếm ra chém một phát.  

Oanh!  

Kiếm quang nổ tung, cô gái váy đen kia bị đánh lui cả nghìn trượng!  

Sau khi dừng lại, nàng ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên, ánh mắt sắc bén tựa như kiếm, như muốn đâm thủng hắn: “Không phải ngươi muốn xé rách miệng ta sao? Xé đi!”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.