Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8765



Mà lúc này, Diệp Huyên cảm nhận được một luồng sát khí vô cùng đáng sợ tấn công hắn từ sau lưng, sát ý đó còn đáng sợ hơn lúc hắn khởi động huyết mạch Phong Ma!

Sát khí!  

Khi Diệp Huyên cảm nhận được một luồng sát khí đáng sợ ở sau lưng, trong mắt hắn không hề có vẻ sợ hãi, chỉ có sự điên cuồng.  

Diệp Huyên hoàn toàn kích hoạt huyết mạch Phong Ma, cùng lúc đó, hắn xoay người chém xuống một kiếm, một tia kiếm quang màu máu trút xuống, thời không xung quanh lập tức bùng cháy.  

Mà lúc này, một quyền ấn đột nhiên đánh lên kiếm quang của hắn.  

Ầm!  

Kiếm quang màu máu kia lập tức vỡ tan, Diệp Huyên và kiếm đồng loạt lùi về sau!  

Mà hắn còn chưa dừng lại, một tàn ảnh đã tựa như bóng ma xuất hiện trước mặt hắn, đó chính là cô gái đeo giỏ trúc, nàng ta húc gối về phía Diệp Huyên.  

Diệp Huyên híp mắt, hắn động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên biến thành khiên kiếm chặn ở trước người!  

Ầm!  

Một âm thanh lớn vang lên, Diệp Huyên và tấm khiên đều lùi lại mấy nghìn trượng, cùng lúc đó, thời không nơi Diệp Huyên đang đứng chợt lõm vào thành một hình thái kỳ lạ!  

Diệp Huyên dừng lại, hắn ngẩng đầu lên, một quyền ấn mờ mờ đã xuất hiện trước mặt hắn!  

Diệp Huyên động tâm niệm, lá chắn của kiếm Thanh Huyên lại xuất hiện trước mặt một lần nữa.  

Oanh!  

Khiên kiếm rung động dữ dội, dù chưa nứt ra nhưng lực lượng mạnh mẽ kia lại xuyên qua khiên kiếm đánh lên người Diệp Huyên.  

Bịch!  

Diệp Huyên lùi lại một lần nữa, chẳng những thế, lúc này trên người hắn cũng xuất hiện những vết nứt!  

Sức mạnh của người phụ nữ này thật sự quá đáng sợ!  

Sau khi dừng lại, trong mắt Diệp Huyên lộ vẻ dữ tợn, hắn ngẩng đầu nhìn cô gái đeo giỏ trúc phía xa, cô gái không tiếp tục ra tay nữa, mà đang đứng nhìn hắn.  

Diệp Huyên lau đi máu tươi trên khoé miệng, cười dữ tợn hỏi: “Chỉ thế thôi sao?”  

Cô gái đeo giỏ trúc nhìn Diệp Huyên, nàng ta chậm rãi siết chặt tay phải, một khắc sau, nàng ta chậm rãi nhắm mắt lại.  

Diệp Huyên híp mắt, hắn siết chặt kiếm Thanh Huyên trong tay, Huyết Mạch Chi Lực vô cùng vô tận không ngừng tràn vào trong kiếm Thanh Huyên, trong nháy mắt, kiếm Thanh Huyên biến thành một thanh kiếm màu đỏ!  

Lúc này, cô gái đeo giỏ trúc đột nhiên tiến lên một bước, nàng ta mở mắt ra: “Thời Không Vô Lượng!”  

Dứt lời, nàng ta đấm tới một phát.  

Cú đấm này khiến thời không trước mặt nàng ta trở nên hư ảo, một khắc sau, một quyền ấn di chuyển tới trước mặt Diệp Huyên.  

Con ngươi của Diệp Huyên co lại, lúc này, hắn lại đánh hơi được mùi vị của tử vong!  

Diệp Huyên lại cho khiên kiếm chặn trước người mình, lúc này, quyền ấn kia đánh thẳng lên trên khiên kiếm.  

Ầm!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.