*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tang Dư nhìn chết nhẫn kia, không nhận nó, lúc này, nàng ta vẫn còn hơi sợ Diệp Huyên.
Nói giết là giết!
Không chút do dự!
Quá đáng sợ!
Diệp Huyên cười khẽ, sau đó đặt nhẫn chứa đồ vào tay Tang Dư, xoay người rời đi, như nhớ ra điều gì, hắn lại nói: “Nếu người của Tiên Bảo Các làm khó cô, cô cứ bảo họ đi tìm ta, ta tên Diệp Huyên!”
Nói xong, hắn đã biến mất ở cuối chân trời.
Tang Dư nhìn Diệp Huyên ở chân trời xa xôi, khẽ lẩm bẩm: “Kiếm tu… Diệp Huyên…”
…
Cuối tinh không, Tiểu Tháp chợt cất lời: “Tiểu chủ, bây giờ chúng ta đi đâu?”
Diệp Huyên dừng lại, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, nét mặt vô cùng nặng nề.
Đại Hoang Cổ giới!
Trong tài liệu Tang Dư đưa cho hắn khi nãy có nói, Đại Hoang Cổ giới này là một thế giới khá đặc biệt!
Ở nơi này không có một thế lực nào cả!
Nơi này rất vắng người, nhưng lại có vô số di tích đại hoang.
Nói một cách đơn giản là nơi này từng rất phồn vinh, nhưng sau đó không biết vì lý do gì mà nền văn minh của nơi này hoàn toàn sụp đổ, sau đó, những thế lực siêu cấp cổ xưa trước đây cũng biến thành những bí cảnh di tích!
Nơi này chôn vùi một nền văn minh võ đạo cổ xưa!
Trước kia Thanh Liên nói nơi này nguy hiểm là vì nơi này có một vài cường giả của di tích thượng cổ sẽ tỉnh lại, hơn nữa nơi này còn có một sinh vật nguy hiểm: Linh ma!
Một sinh vật đặc biệt giống như yêu nhưng lại không phải là yêu, ăn sinh linh để tồn tại!
Ăn sinh linh!
Diệp Huyên đột nhiên nghĩ đến Nhị Nha!
Hình như Nhị Nha cũng là sinh vật thích ăn thịt… Nhưng nghe Tiểu Tháp nói, sau khi đi đến hệ Ngân Hà, Nhị Nha bắt đầu thích thức ăn ở nơi đó!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên không khỏi lắc đầu, nếu không có ai trông chừng Nhị Nha, chẳng phải Nhi Nha sẽ ăn sạch cả chư thiên vạn giới sao?
Hơn nữa, Tam Kiếm không xuất hiện, e rằng thật sự không có ai có thể kiểm soát được nàng!
Diệp Huyên thôi suy nghĩ, hắn nhìn một vòng xung quanh, sau đó nói: “Nơi này quá rộng lớn, xem ra muốn tìm Tiểu An và Niệm tỷ vẫn phải tìm Tiên Bảo Các giúp đỡ thôi…”