Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8942



Tần Quan cười đáp: “Ông ta không kiêng dè ta mà e sợ Thần Tụ, thực lực của Thần Tụ khiến ông ta cảm nhận được nguy hiểm nên mới không dám ra tay!”  

Diệp Huyên liếc qua Thần Tụ, sau đó hỏi: “Vì sao ông ta lại không sợ cô? Ta cảm thấy cô mới là người đáng sợ nhất!”  

Tần Quan trừng mắt: “Vì ta không tu luyện chứ sao? Ta làm gì có cảnh giới nào!”  

Diệp Huyên thoáng do dự một lát rồi lại hỏi: “Cô không biết đánh nhau thật à?”  

Tần Quan gật đầu: “Không biết! Có điều ta lại nắm rõ về các cảnh giới trong lòng bàn tay, hơn nữa còn biết rằng cảnh giới không chỉ có vậy, ta còn đang soạn ra cảnh giới mới, muốn sáng tạo một hệ thống tu luyện hoàn chỉnh”.  

Diệp Huyên: “…”  

Tần Quan lại nói: “Thật ra rất nhiều người đều không biết rằng ta có cả tá bảo vật có lực sát thương cực lớn!”  

Diệp Huyên cảm thấy khó hiểu: “Tại sao?”  

Tần Quan chớp mắt: “Bởi vì những kẻ biết chuyện gần như đều chết hết cả rồi! Tất nhiên, ngoại trừ ngươi!”  

Diệp Huyên: “…”  

Đúng lúc này, tộc trưởng Mộc Hư của Linh Ma tộc ở một bên liền muốn chuồn đi. Diệp Huyên nhìn thẳng về phía Mộc Hư: “Muốn chạy à?”  

Mộc Hư nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Sao? Ngươi còn muốn giết ta?”  

Diệp Huyên cười nói: “Chẳng phải là đang thừa lời sao?”  

Vừa dứt lời, hắn lập tức biến mất khỏI vị trí đang đứng.  

Xoẹt!  

Một tia kiếm quang lao vút giữa không trung.  

Ở nơi xa, Mộc Hư hơi híp mắt: “Chỉ bằng ngươi?”  

Nói rồi, gã cũng biến mất khỏi vị trí ban đầu.  

Ầm!  

Kiếm quang đột nhiên nổ tung tuôn trào, ngay sau đó, cả hai đồng thời nhanh chóng lùi lại.  

Nhưng trong giây phút Diệp Huyên bay ra ngoài thì kiếm Thanh Huyên trong tay hắn cũng biến mất.  

Nếu không phong tỏa thời không thì cuộc chiến giữa những cường giả cấp bậc này có thể phá nát cả Đại Thiên Vực.  

Bởi vì sức phá hoại của nó quá đáng sợ.  

Ở nơi xa, Diệp Huyên cầm kiếm đứng nhìn, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn khẽ rung lên.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.