Diệp Huyên nhìn sang Tần Quan: “Cô lại muốn mua cái gì tặng ta nữa vậy?”
Tần Quan mỉm cười xinh đẹp: “Trước tiên thả một mồi câu đã, đến lúc đó ngươi sẽ biết! Dù sao cũng rất phù hợp với ngươi bây giờ!”
Diệp Huyên do dự một lát mới nói: “Thật ra ta cảm thấy bảo bối trên người cô cũng rất hợp với ta!”
Tần Quan lắc đầu: “Cho dù ta có đưa ngươi thì ngươi cũng không dùng nổi, bởi vì ngươi rất nghèo!”
Biểu cảm trên mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Má nó!
Rất nghèo đấy!
Hắn không cách nào phản bác!
Tần Quan nói: “Bảo bối của ta gần như chỉ cho chính ta và Tiểu Bạch dùng. Tiểu Bạch có thể dùng được nó bởi vì bản thân nàng ấy chính là một linh mạch cực kỳ cực kỳ siêu cấp. Về phần người khác, cho dù ta có đưa thì người đó cũng không thể phát huy được uy lực của số bảo bối này, bởi vì phải cần tiền mới có thể sử dụng được chúng”.
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Cô kiếm nhiều tiền như vậy làm gì?”
Tần Quan cười nói: “Dùng khoa học chỉnh lại thần học tất nhiên cần rất nhiều tiền, phải nghiên cứu rất rất nhiều, mà cần có tiền mới tiến hành nghiên cứu được. Hơn nữa, ta còn đang tạo ra một hạm đội siêu cấp, cũng cần có tiền. Ngoài ra, ta còn có cả một kế hoạch vô cùng lớn…”
Nói tới đây, nàng ta đột nhiên dừng lại.
Diệp Huyên tò mò: “Kế hoạch gì cơ?”
Thế nào được gọi là thần vật siêu cấp?
Tức là loại thần vật có khả năng cực kỳ nghịch thiên mới được gọi như vậy, bình thường những thứ như thế vô cùng hiếm gặp, mà lần này, Nghiệp Đô lại xuất hiện tận ba món trong một lần.
Tất cả thế lực siêu cấp của vũ trụ Quan Huyên đều nhao nhao chạy tới, cho dù không mua nổi thì cũng muốn nhìn thử xem ba món thần vật siêu cấp kia có hình dạng thế nào!