Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9100



Sau khi tiếng nổ vang lên, một đám mây hình nấm cao tận nghìn trượng bất thình lình bốc lên. Vô số tuế nguyệt hóa thành hư vô trong phút chốc, hàng loạt Tuế Nguyệt Chi Lực cũng theo đó sụp đổ.  

Toàn bộ dòng sông Tuế Nguyệt rung lắc dữ dội như gặp phải địa chấn.  

Nhóm Diệp Huyên và Đạo Lăng thì lại không sao, nhờ có vòng Thái Cực đã cản lại khi sức mạnh khổng lồ kia nổ ra.  

Toàn bộ Tuế Nguyệt Thành đã bị xóa sổ.  

Vô số cường giả trong thành không chết thì trọng thương.  

Ai nấy đều ngu người.  

Bên kia, Tông chủ Tuế Nguyệt Tông và Bạch Thánh chưa chết, nhưng lão Tông chủ đã hoàn toàn mất đi thân xác, linh hồn gần như trong suốt.  

Bạch Thánh thì nấp sau lưng lão ta nên may mắn thoát được một kiếp, vì đã có Tông chủ ăn trọn toàn bộ uy lực của thứ mà Tần Quan ném ra.  

Cả hai người ngây ra như phỗng.  

Đặc biệt là Tông chủ Tuế Nguyệt Tông, cảm giác như một cái đầu không đủ dùng nữa.  

Ban nãy là thứ gì?  

Tần Quan nhìn lão, lại lấy một viên Đừng Chọc Ta ra từ trong túi. Lão Tông chủ và Bạch Thánh thấy vậy thì mặt trắng như vôi, Tông chủ vội nói: “Các hạ... Chúng ta trả kiếm, trả kiếm...”  

Tần Quan nhíu mày: “Nói vậy từ đầu không phải tốt sao? Cứ bắt ta phải động tay động chân, bộ vui lắm hay gì?"  

Lão Tông chủ Tuế Nguyệt Tông cứng ngắc.  

Bà mẹ!  

Lão đếch biết ngươi lợi hại như vậy!  

Sớm biết thế thì còn ai dám ra tay với ngươi?  

Giờ đây lão ta đã biết mình không thể trêu vào người này.  

Tần Quan lạnh nhạt nói: “Lấy ra đây”.  

Tông chủ Tuế Nguyệt Tông chần chừ một hồi rồi nói: “Ta không giữ nó”.  

Tần Quan cáu kỉnh quát lên: “Giỡn mặt đúng không?!"  

Nàng ta lấy ra hơn mười quả Đừng Chọc Ta, khiến nhóm Diệp Huyên biến sắc.  

Má ơi!  

Bọn họ còn sợ thứ này nữa chứ đừng nói Tông chủ Tuế Nguyệt Tông. Một viên đã kinh khủng như vậy, nếu là mười mấy viên cùng nổ...  

Không ai dám tưởng tượng nữa.  

Đáng sợ quá!  

Tông chủ Tuế Nguyệt Tông sợ đến mức hồn phi phách tán, cuống cuồng nói: “Cô nương đừng giận! Kiếm kia đang nằm trong tay một vị bán bộ Tuế Nguyệt Tiên của Tuế Nguyệt Tông chúng ta, hắn đang ở gần đây!"  

Sắc mặt Tần Quan xấu đi.  

Lão Tông chủ do dự một hồi rồi nói: “Để ta gọi hắn ta đến cho cô nương nhé?"  

Tần Quan lạnh lùng: “Tên đó chạy rồi”. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.