Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9186



Bà ta biết, những trụ mạch này chắc chắn là do Thái Cổ Thần Tộc cho Diệp Huyên, chỉ có thế lực siêu cấp như Thái Cổ Thần Tộc mới có thể lấy ra nhiều trụ mạch như vậy.  

Tuy Thái Cổ Thần Tộc không được như trước, nhưng năm trăm vạn trụ mạch chắc chắn còn có thể bỏ ra được!  

Nghĩ đến đây, ánh mắt bà ta bừng bừng sát khí.  

Ban đầu chính là Thái Cổ Thần Tộc này ngăn cản, mới khiến bọn họ không gi3t chết bốn người Diệp Huyên vào lúc thích hợp nhất.  

Mà bây giờ, thực lực bốn người Diệp Huyên đã tăng mạnh, dù bọn họ có liên thủ, cũng khó mà gi3t chết!  

Ở phía xa, ông lão đeo mặt nạ liếc nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Diệp công tử, thật sự muốn phát lệnh truy nã sao?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Phát! Ai dám lấy đầu người phụ nữ này xuống, năm trăm vạn trụ mạch này ta sẽ cho người đó!”  

Ông lão đeo mặt nạ chần chừ, sau đó gật đầu: “Được!”  

Nói xong, ông ta quay người rời đi.  

Lúc này, Lam tôn ở phía xa bỗng hung dữ nói: “Các hạ, Tiên Bảo Các ngươi thật sự muốn giúp hắn?”  

Ông lão đeo mặt nạ nhìn Lam tôn: “Chúng ta chỉ là giúp phát lệnh truy nã, chứ không ra tay giúp đỡ Diệp công tử!”  

Lam tôn nhìn ông lão đeo mặt nạ chằm chằm: “Ngươi dám truy nã người của Tiên Lăng!”  

Ông lão đeo mặt nạ nhíu mày: “Không lẽ ngươi muốn uy hiếp ta sao?”  

Lam tôn khẽ siết chặt tay phải: “Nếu ta nói đúng thì sao?”  

Ông lão đeo mặt nạ lạnh giọng nói: “Nếu ngươi muốn làm như vậy thì ta chỉ có thể gọi các chủ nhà ta thôi! Ta nói cho Lam tôn ngươi biết, Diệp công tử này phát lệnh truy nã có lẽ chưa chắc có thể giết ngươi, nhưng nếu ngươi kiếm chuyện với các chủ ta, các chủ phát lệnh truy nã, thì đầu ngươi sẽ rơi xuống đất ngay lập tức, ngươi tin không?”  

Lam tôn tức giận bật cười: “Đúng là nực cười! Đầu ta rơi xuống đất? Đúng là vô lý!”  

Vân Sư ở bên cạnh do dự chốc lát rồi nói: “Lam tôn, chớ có kiếm chuyện với Tiên Bảo Các này!”  

Ông ta và Tiên Bảo Các từng qua lại, Tiên Bảo Các này tuy là một thương hội, võ lực tuy không ra sao, nhưng, các chủ lại thật sự có phần nghịch thiên!  

Sắc mặt Lam tôn cực kỳ khó coi: “Là Tiên Bảo Các hắn không nể mặt ta!”  

Ở phía xa, Diệp Huyên bỗng nhiên nhìn ông lão đeo mặt nạ, có phần sốt ruột nói: “Tiền bối, bà ta đã uy hiếp Tiên Bảo Các ta như vậy rồi! Còn nhịn được sao? Lập tức gọi Tần Quan ra!”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.