Đông Lý Nam không cảm xúc nói: “Không cần nhiều lời vô nghĩa, lão Quân, lão Cố, giết, hễ là gặp ai, đều giết cho ta”.
Bà vừa dứt lời, lão Quân đó bỗng biến thành một luồng kiếm quang lao ra.
…
Tiếng kiếm vang lên khắp cả Tiên Lăng.
Thấy lão Quân đã ra tay, ánh mắt Đạo Minh hiện lên tia hung ác: “Thấy Tiên Lăng ta dễ bắt nạt lắm à?”
Vừa dứt lời, vô số khí tức khủng khiếp ở nơi sâu thẳm ở tinh không đằng sau ông ta bay lên trời.
Cường giả đỉnh cấp hơn cả Tuế Nguyệt Tiên.
Đông Lý Nam mặt không cảm xúc: “Giết!”
Vừa dứt lời, cách phía sau bà không xa, hai mươi mấy khí tức mạnh mẽ bỗng lao đến.
Mỗi luồng khí tức đều là cấp bậc Tuế Nguyệt Tiên.
Thấy cảnh tượng này, Đạo Minh trợn tròn mắt, thế mà lại có nhiều cường giả cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên như thế.
Rốt cuộc đây là thế lực nào?
Không có câu trả lời!
Lúc này ông ta đã không có thời gian điều tra nữa vì hai bên đã bắt đầu lao vào đánh nhau.
Áp chế trực tiếp!
Mấy người lão Quân áp chế các cường giả đỉnh cấp của Tiên Lăng, không, là thảo phạt mới đúng!
Thấy thế ánh mắt Đạo Minh đó hiện lên vẻ khó mà tin được.
Đúng lúc này thời gian và không gian ở chân trời bỗng nứt ra, ngay sau đó lại có mười mấy khí tức đáng sợ nữa đánh tới.
Cấp bậc Tuế Nguyệt Tiên.
Nhìn thấy cảnh này, các cường giả Tiên Lăng đó đều sửng sốt.
Mấy cường giả này ở đâu ra mà nhiều thế?
Đông Lý Nam bỗng nhìn về phía Thư Hiền Giả: “Không phải muốn nhiều người hơn sao? Nào, Dương tộc ta và các ngươi so… nếu thấy không đủ thì ta gọi thêm một nghìn Tuế Nguyệt Tiên nữa đến”.
Mọi người: “…”
Một nghìn vị Tuế Nguyệt Tiên?
Nghe vậy, mọi người trong sân đều sửng sốt.
Tuế Nguyệt Tiên là rau cải trắng à?
Phải biết là, ngay cả mạnh như Tiên Lăng, mà số lượng Tuế Nguyệt Tiên Cảnh cũng không quá mười người, mà người phụ nữ trước mặt này lại nói có thể gọi ra một nghìn vị Tuế Nguyệt Tiên!
Đây là đang hù dọa mình sao?
Đạo Minh nhìn Đông Lý Nam chằm chằm: “Ngươi gọi đi!”
Ngươi gọi đi!
Ông ta muốn cược, cược người phụ nữ này không gọi được một nghìn cao thủ Tuế Nguyệt Tiên!