Mặc Vân Khởi: “Diệp thổ phỉ đang hàn huyên với mấy cô nàng kia, ngươi đừng có đến quấy rầy”.
Bạch Trạch: “Sao lại không thể? Bao lâu rồi không gặp, ta cũng muốn thấy hắn chứ!"
Mặc Vân Khởi hạ giọng: “Người ta nam nữ đang nói chuyện với nhau, ngươi xen vào làm gì?"
Bạch Trạch: “Chúng ta là bạn mà!"
Mặc Vân Khởi đau đầu: “Bạch Trạch, ta phục ngươi thật luôn, chừng nào thì ngươi bớt cái tính trai thẳng này được hả? Bên kia đang ở trong thế giới riêng của hai người, hiểu chưa?"
Bạch Trạch im đi một hồi mới hỏi: “Ý ngươi là ta đi qua đó sẽ quấy rầy người ta?"
Mặc Vân Khởi gật đầu: “Cuối cùng cũng chịu hiểu”.
Bạch Trạch nhíu mày: “Nhưng sao lại phải quấy rầy?"
Mặc Vân Khởi cứng đờ.
...
Ở sau núi, Diệp Huyên nướng gà, Kỷ An Chi và Khương Cửu mỗi người cầm một cái đùi gà trong tay. Khương Cửu nhấm nháp gọn gàng, còn Kỷ An Chi đã là ăn ngốn ăn nghiến.