Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9825



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên gật đầu: “Tới Trấn Hình Ti!”  

Lão già vội nói: “Thiếu chủ, thuộc hạ có câu này, không biết thiếu chủ có bằng lòng nghe hay không?”  

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nói đi!”  

Lão già trầm giọng: “Thiếu chủ, Trấn Hình Ti là một cơ cấu độc lập với các bộ phận lớn khác, hơn nữa, bọn họ chỉ nghe lệnh của Tô chủ mẫu và kiếm chủ, đến cả đại tiểu thư cũng không có quyền can thiệp vào Trấn Hình Ti. Bởi vậy, nếu thiếu chủ đi Trấn Hình Ti thì có lẽ sẽ nảy sinh mâu thuẫn với bọn họ, một khi có mâu thuẫn…”  

Nói tới đây, ông ta bỗng ngừng lại.  

Diệp Huyên khẽ cười: “Ngươi sợ ta sẽ nảy sinh mâu thuẫn với dì Tô sao?”  

Lão già gật đầu.  

Tô chủ mẫu!  

Ở Dương tộc, bà ta chẳng khác nào thần linh, có thể nói rằng địa vị của Tô chủ mẫu tại Dương tộc còn vượt xa cả vị kiếm chủ áo xanh.  

Hơn nữa, có thể nói rằng cả Dương tộc này là do Tô chủ mẫu sáng lập ra, đây cũng là lý do khiến rất nhiều người ủng hộ Dương Niệm Tuyết tới vậy. Nếu Diệp Huyên và Trấn Hình Ti nảy sinh mâu thuẫn, vậy thì cũng tức là mâu thuẫn với Tô chủ mẫu…  

Diệp Huyên đột nhiên bật cười khẽ: “Ta rất kính trọng dì Tô, cũng tin rằng không phải dì ấy sai thuộc hạ nhằm vào ta, thế nhưng…”  

Nói rồi, hắn lắc đầu cười: “Ta không nhằm vào bất cứ ai, chỉ biết rằng, kẻ nào muốn ta chết thì ta nhất định bắt kẻ đó chết, không có ngoại lệ”.  

Lão già cười khổ.  

Diệp Huyên mỉm cười, nhưng sau đó lại xoay người biến mất trong tinh không thẳm sâu.  

Thấy vậy, Chương Sứ vội vàng đi theo.  

Ông ta không quan tâm Diệp Huyên muốn đối phó ai, chỉ biết rằng mình cứ theo sát Diệp Huyên là đủ.  

Thấy Chương Sứ đi theo, Tô Minh cũng do dự giây lát rồi khẽ cắn răng, sau đó cũng lập tức đi theo.  

Dù sao cũng đã không còn đường lui nữa!  

Hiện giờ chỉ có đi theo Diệp Huyên thì mới có tương lai.  

Ở chỗ cũ, lão già kia thoáng do dự một lát.  

Lúc này, một người đột nhiên nói: “Lão Cốc, chúng ta có đi theo luôn không?”  

Lão Cốc trầm mặc một lát rồi lắc đầu: “Không!”  

Người kia trầm giọng nói: “Hiện giờ là thời điểm tốt nhất để chúng ta thể hiện lòng trung thành, nếu đánh mất cơ hội này…”  

Lão Cốc trầm giọng đáp: “Thiếu chủ này quá cứng nhắc! Không biết thế nào là ẩn nhẫn, hắn cứng đối cứng với Tô chủ mẫu như thế thì sẽ không thu được trái ngọt gì đâu!”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.