Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1190: 1190: Vẻ Mặt Mọi Người Trở Nên Kích Động





Ông ta cảm thấy phẫn nộ và bất công.

Thậm chí còn trách ông trời vì sao luôn đối chọi với mình!  
Trán Tiên Hạc nổi gân xanh, hai mắt đỏ bừng: “Hắn chỉ là một tên võ giả Hóa Kình,vậy mà gặp tai nạn máy bay vẫn không chết, bị sét đánh cũng không chết, đây vốn là chuyện người bình thường không thể làm được!”  
Long Ẩn giẫm mạnh một cái khiến mặt đất rạn nứt, vết nứt lan ra bốn phía.

Khí thế uy nghiêm mạnh mẽ từ trên người ông ta bộc phát, bao phủ toàn bộ sảnh.

“Nói nhiều như vậy thì có tác dụng gì?”  
“Vì cái tên Vu Kiệt kia mà Long Môn bị hủy, Nham Long mà Huyết Cương Bắc Băng xem trọng cũng bị giết!”  
“Cũng chính bởi Vu Kiệt mà Viêm Ma bị tính kế, sau đó bị người giết chết, Lưu Hỏa cũng có cùng kết cục, cớ sao đối chọi với hắn, chỉ có chút ta bị tổn thất?”  
Mặt Long Ẩn đỏ lên, giọng ông ta oang oang, không ngừng thét lên, nếu không, để cơn giận này nghẹn ở trong lòng thì quả thật rất uất ức.


Tiên Hạc cũng không nuốt trôi cơn tức này, mày cau chặt, lộ vẻ sắc lạnh.

Trong sảnh, bởi vì cơn giận của tất cả mọi người mà nhiệt độ hạ xuống.

Lúc này, bỗng nhiên có người nói: “Hay là mời lão tổ rời núi?”  
Dứt lời, ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía người mới lên tiếng.

Đó là một tên đội trưởng, hắn ta lạnh lùng đón nhận ánh mắt của tất cả mọi người.

“Nói tiếp!”, Long Ẩn cao giọng nói.


“Vâng! Long Ẩn đại nhân!”  
Người nọ khom người, sau đó tiếp tục nói: “Thực lực của lão tổ cực cao, chỉ cần 10 phút đã có thể dùng Thần Thuật giết chết tên khốn Vu Kiệt kia ở cách xa hơn ngàn dặm”.

Nói xong, cả sảnh thoáng trở nên yên tĩnh.

Vẻ mặt mọi người trở nên kích động.

“Nếu là thế, chẳng những có thể báo thù rửa hận, mà còn có thể thể hiện uy nghiêm của Huyết Cương Bắc Băng”.

“Đúng vậy, làm vậy thì chúng ta không cần đến Hoa Hạ, có thể giảm bớt không ít rắc rối!”  
“Chắc chắn lão tổ sẽ đồng ý, dù sao đây vốn là chuyện liên quan đến truyền thừa của Huyết Cương Bắc Băng mà!”  
“Đồng thời có thể dạy cho đám người Hoa Hạ kia một bài học, để sau này bọn họ không dám chọc vào Huyết Cương Bắc Băng nữa!”  
Tiếng bàn tán không ngừng vang lên, cả đám nói rất dõng dạc và phấn khích.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.