Đệ Nhất Lang Vương

Chương 657: Thanh Đao Thứ Nhất





Gia viên nhà Hiên Viên.

      Hôm nay là ngày lão anh hùng Lưu Mặc Sinh hạ táng, thân là một trong bốn gia tộc lớn tại thủ đô, vậy mà gia tộc Hiên Viên lại không hề phái người đến phúng viếng.

      Người vô tâm chẳng muốn truy cứu làm gì, người hữu ý thì lại nhìn ra được hàm nghĩa trong đó, nhà họ Lý và nhà Hiên Viên vốn có mối thù khó phai, hiện tại, bọn họ đã bắt đầu đối đầu với nhà họ Lý rồi.

      Bởi vì gần như toàn bộ tầng lớp thượng lưu ở thủ đô đều biết một sự thật, Lưu Mặc Sinh đứng về phía nhà họ Lý.

      Đương nhiên, đứng ở phe đối lập với nhà họ Lý không nhất thiết không tham dự tang lễ của Lưu Mặc Sinh, nhưng nếu đã không tham dự, thì có nghĩa là đã… sẵn sàng chống lại nhà họ Lý.

      Một trong những thứ mà nhà Hiên Viên chuẩn bị cho trận chiến lần này rất đơn giản, chính là một chiếc xe.

      Một chiếc Lamborghini sang trọng đủ để Lý Châu, người duy nhất chen chân được vào bộ máy nhà nước, một ngôi sao đang lên của Bộ Kinh Tế lập tức rơi đài.

      Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch đánh đổ nhà họ Lý của gia tộc Hiên Viên nhằm mục đích báo thù cho cái chết của Hiên Viên Khánh.

      Vì trận chiến này, gia tộc Hiên Viên đã chuẩn bị rất lâu, cũng đã lôi kéo được rất nhiều người, trong đó có một vị thuộc gia tộc cấp hai, Lưu Phong – gia chủ nhà họ Lưu.

      Ngay lúc này, Lưu Phong và Lưu Hải – đứa con trai không nên thân trong suy nghĩ của ông ta, cùng ngồi trước mặt gia chủ Hiên Viên Mục của gia tộc Hiên Viên.


      “Thật không ngờ, thứ mà tôi vốn định dùng để nịnh nọt tên thiếu gia nhà họ Lý kia lại trở thành thanh đao thứ nhất tuyên chiến với nhà họ Lý, thật không ngờ, khó mà tưởng tượng nổi, ha ha ha…”  
      Lưu Phong cười khoái chí.

      Lưu Hải ngồi cạnh ông ta vội tranh công: “Bố à, là con trai bố làm tốt đấy chứ, không phải sao?”  
      “Mày à?”  
      Lưu Phong nhếch miệng: “Lúc trước không phải bố mày bảo mày đi tặng à?”  
      “Thế đi tặng không phải con à?”, Lưu Hải tỏ vẻ không phục, lên tiếng đáp.

      “Được rồi, hai vị chớ có tranh chấp, công lao của nhà họ Lưu là chuyện không thể bàn cãi, đợi đến khi nhà họ Lý suy sụp, chính là thời điểm họ Lưu bước lên vị trí gia tộc hạng nhất, đến lúc đó, nhà Hiên Viên bằng lòng chia sẽ một ít nguồn lực cho nhà họ Lưu”.

      Hiên Viên Mục ngồi ở vị trí đối diện, trên tay bưng một tách trà xanh, vẻ mặt hờ hững nói.

      Thế nhưng ánh mắt lại vô cùng sắt bén, mang theo sát ý nồng đậm đối với nhà họ Lý.

      Nghe ông ta nói thế, bố con Lưu Phong lập tức ngừng tranh cãi.

      Lúc ban đầu, khi Lưu Phong phái Lưu Hải tặng chiếc xe cho Vu Kiệt – cậu chủ mới trở về của nhà họ Lý, mục đích chính là để nịnh nọt họ Lý, hơn nữa, cũng có ý định bù đắp cho những sai lầm mà Lưu Hải đã phạm phải lúc trước.

Nếu như ngày sau, nhà họ Lý quay đầu, ra tay với nhà họ Lưu, Lưu Phong sẽ dùng việc này để thoát thân.

      Nhưng chờ mãi, nhà họ Lưu vẫn cứ đứng ở hàng ngũ gia tộc cấp hai, người ấy mà, một khi nỗi sợ trong lòng tiêu tán, liền nghĩ đến việc làm thế nào để bành trướng dục vọng trong lòng mình.

      Thân là gia chủ nhà họ Lưu, Lưu Phong chỉ mong muốn một điều, đó chính là Lưu gia có thể bước lên hàng ngũ gia tộc hàng đầu tại thủ đô, đến lúc đó, dưới chân thiên tử, nhà họ Lưu bọn họ mới có thể xem là một quý tộc thật sự, cũng là hoàng thân quốc thích, thậm chí là đại thần trong triều.

      Và ông ta không ngờ rằng, cơ hội này lại đến nhanh như vậy.

      Trong một lần tình cờ, ông ta phát hiện chiếc xe mà con mình đem đi tặng chạy trên đường, thời điểm đó, cậu chủ nhà họ Lý không ở thủ đô, tin tức này rất dễ dàng tra được, đương nhiên, ông ta cũng biết điều đó, vì vậy, ông ta bèn theo sau chiếc xe kia, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc là ai đang lái nó.

      Không tra thì không sao, nhưng vừa tra thì… tin tức nhận được khiến ông ta giật mình kinh ngạc.

      Lại là…  
      Mục Tiểu Vũ – con gái duy nhất của nữ đệ tử đầu tiên của ông lớn ở Bộ Kinh Tế thủ đô, ngôi sao đang lên của bộ, tiền đồ không có giới hạn, đồng thời, cũng là một trong năm vị Thiên Vương thuộc thế hệ thứ hai của nhà họ Lý, Lý Châu.

      Một cô bé vừa mới đậu vào Đại học Thủ Đô.

      Ngay khi biết được chân tướng sự việc, Lưu Phong bị dọa mất hồn.

      Không vì điều gì cả!   

      Chỉ bởi khiếp sợ.

      Phải biết, những người làm việc trong bộ máy chính quyền rất dễ bị kéo khỏi “Thiên Đình” chỉ vì một cái tội danh, đó chính là… tham nhũng.

      Tuy nói Lý Châu xuất thân từ nhà họ Lý, nhưng thân là người của “Thiên Đình”, tất cả mọi người ở thủ đô điều biết rất rõ, từ khi Lý Châu đặt chân vào bộ máy nhà nước, hơn nữa, từ sau khi gả cho Mục Vực, cô ta chưa từng lấy một phân tiền của nhà họ Lý.

      Ngày thường, tiền chi tiêu cho cuộc sống hằng ngày, ngoại trừ một ít tiền lương từ chức vị, phần còn lại do lương nhân viên quản lý thư viện của Mục Vực lo liệu, thế cho nên hiện tại gia đình của Lý Châu đang ở một căn hộ bé tí, chỉ khoảng hơn 100 mét vuông, còn không bằng toilet nhà họ Lý.

      Sở dĩ bọn họ chịu khổ như vậy, không nhận bất cứ lợi ích nào từ nhà họ Lý là vì muốn tránh điều tiếng, đồng thời không để người khác nắm đuôi, dùng những việc này để vu oan cho Lý Châu tội tham nhũng, và những tội ác khác có liên quan đến kinh tế.

      Ông cụ Lý cũng hiểu rõ dụng ý của con gái mình, nên đã cố gắng hết sức để mối quan hệ với Lý Châu không dính dáng đến tiền bạc, đảm bảo cho con gái hai chữ “trong sạch”.

      Cũng bởi vì trong sạch, cho nên mấy năm nay, Lý Châu mới có thể phát triển nhanh như vậy, xuất thân từ nhà họ Lý, lại có thể giữ được sự trong sạch, liêm khiết như thế, vất vả vì công việc, khiến mọi người thấy được, không khỏi giơ ngón cái tán thưởng.

      Vì giữ gìn hai chữ “trong sạch” này mà Mục Vực đã bỏ ra rất nhiều, nhà họ Lý cũng đã bỏ ra rất nhiều.

      Nhưng…  
      Với điều kiện sống như vậy, Mục Tiểu Vũ lại lái… một chiếc Lamborghini ra ngoài.

      Lại còn là dòng Lamborghini số lượng có hạn, giá trị tám mươi triệu tệ.

      Nếu như chuyện này bị làm lớn lên…  
      Mục Tiểu Vũ – con gái của Lý Châu, ngôi sao đang lên trong Bộ Kinh Tế lái một chiếc Lamborghini trị giá tám mươi triệu ra ngoài.

      Sau khi giới truyền thông vào cuộc, cùng với đó, dư luận không ngừng châm ngòi thổi gió, cuối cùng, chuyện này sẽ phát triển theo hướng… Lý Châu tham nhũng.

      Dù cho có giải thích đó là do nhà họ Lý cho thì cũng chẳng giải quyết được gì.

      Quần chúng càng thích tin vào điều mà bọn họ tưởng tượng.

      Cho nên, sau khi phát hiện được chuyện đó, Lưu Phong lập tức nhận ra rằng, cơ hội của mình đã đến.

      Ông ta thật sự sợ nhà họ Lý.

      Thế nhưng nếu cứ mãi chịu sự áp chế của nhà họ Lý, e rằng nỗi sợ này thỉnh thoảng sẽ bủa vây lấy hắn.

      Phương pháp chiến thắng nỗi sợ chính là rời xa nó hoặc… thay thế nó.

      Vì vậy, Lưu Phong tìm đến gia tộc Hiên Viên khi biết được tin tức con trai của Hiên Viên Mục đã chết bên ngoài.


      Lưu Phong mỉm cười: “Gia chủ Hiên Viên đã nói như vậy, nếu nhà họ Lưu từ chối thì chẳng khác nào bất kính, ha ha”.

      “Bác Hiên Viên à, con vẫn còn chưa dám tin, chỉ vì Mục Tiểu Vũ lái một chiếc Lamborghini mà một nhân vật lớn như Lý Châu có thể bị rơi đài sao? Chuyện này cũng hơi quá đi!”  
      “Lúc trước, Mục Tiểu Vũ đến tham gia bữa tiệc tụ hội siêu xe, cô ta cũng lái xe, tuy không quá xa hoa, nhưng giá trị cũng rất xa xỉ”.

      Cậu hai nhà họ Lưu – Lưu Hải hỏi.

      Hiên Viên Mục đặt tách trà xuống, cầm bình trà lên rót trà cho hai người bọn họ, mỉm cười nói: “Cậu không hiểu gì cả, nếu là ngày thường, có lẽ sẽ không ảnh hưởng gì, nhưng ngay lúc này, tin tức này đủ để tạo thành vết thương trí mạng”.

      “Vì sao chứ?”  
      Lưu Phong cũng hỏi.

      Hiên Viên Mục lấy ra một phần tài liệu, đặt lên bàn: “Xem thử đi! Đây là tin tức mà ngày hôm qua Quốc Phái đã công bố ra ngoài, ngoại trừ một ít việc có liên quan đến võ giới, còn nói đến thân phận của một người… quan trọng!”  
      Lưu Phong cầm lấy tập tài liệu kia lên, cẩn thận đọc từng chữ, sau đó, ông ta trợn trừng mắt: “Ông muốn nói đến Lang Vương? Vu Kiệt – cậu chủ vừa mới trở về của nhà họ Lý chính là Lang Vương ở biên giới mà năm năm trước đã khiến quốc tế phải gây áp lực với Hoa Hạ?”  
      “Đúng!”  
      Hiên Viên Mục gật đầu, nói tiếp: “Một khi thân phận của hắn bị phơi bày ra ánh sáng, lan rộng khắp thế giới, khoan hãy nói đến sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào, chỉ riêng nhà họ Lý, e là sẽ phải đối mặt với áp lực cùng chỉ trích trước nay chưa từng có!”  
      “Hừ, vì muốn bảo vệ tánh mạng cho tên nhóc Vu Kiệt, lão già Lưu Mặc Sinh kia đã hùng hết tất cả thủ đoạn, thậm chí không tiếc trực tiếp phơi bày thân phận của tên nhóc kia ra ánh sáng hòng ép mấy vị cấp trên hạ lệnh, nhưng ông ta không biết rằng, một khi thân phận bị lộ, với tên nhóc kia là chuyện tốt, nhưng với nhà họ Lý thì lại không có gì tốt đẹp!”  
      “Sao lại nói vậy?”, Lưu Phong dường như nhận ra điều gì đó, muốn hiểu rõ hơn.

      Hiên Viên Mục giảng giải: “Đầu tiên, những hạng mục của nhà họ Lý ở nước ngoài sẽ bị ảnh hưởng bởi vì chuyện năm năm trước, tên nhóc kia giết người, làm đụng chạm đến các thế lực trên thế giới”.

      “Tiếp đó, ông thử gộp chung lực ảnh hưởng của nhà họ Lý cùng thân phận Lang Vương của tên nhóc kia, đem công bố ra nước ngoài, lan truyền khắp tất cả các tầng lớp, sẽ tạo thành kết quả như thế nào?”  
      Lưu Phong ngẩn người, ngẫm nghĩ vài giây, nhanh chóng nhận ra: “Ý ông là, vì để cho cậu chủ duy nhất quay về gia tộc, nhà họ Lý đã sử dụng tất cả nguồn lực của mình để Vu kiệt được ra tù, từ đó, việc Lang Vương gánh tội, chịu tù đày năm năm trước xem như vô nghĩa?”  
      “Thông minh!”  
      Hiên Viên Mục gật đầu, kế đó, ông ta chỉ rõ hơn: “Trên cơ sở đó, nếu chuyện Mục Tiểu Vũ, con gái của Lý Châu, lái xe sang ra ngoài bị truyền đi, ông nghĩ xem, chuyện này sẽ phát triển theo chiều hướng thế nào?”  
      Lưu Phong nhếch mép cười: “Phát triển theo hướng có lợi cho chúng ta!”  
      “Đúng rồi!”  
      “Ngày nhà họ Lý sụp đổ… không còn xa!”  
      “Trò hay chỉ mới bắt đầu mà thôi, chuyện này chỉ là thanh đao thứ nhất tôi chuẩn bị cho nhà họ Lý”.

      …  



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.