Đệ Nhất Lang Vương

Chương 661: Lý Tiên Bị Tính Kế





Sáng sớm hôm sau.

      Vu Kiệt hẹn Lưu Hải 2 giờ chiều gặp mặt.

      Còn những người khác thì bận làm những việc khác.

      Bà năm Lý Châu nhà họ Lý xảy ra chuyện.

      Tất cả anh em nhà họ Lý đều vội vàng quay về, ngoại trừ một người.

      Chị cả Lý Tiên.

      Không phải Lý Tiên không muốn về mà cấp bậc của phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học quá cao, bình thường muốn đưa tin ra bên ngoài đều trực tiếp thông qua Thiên Đình, hơn nữa, để không ảnh hưởng tới công việc của chuyên gia khoa học trong phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học, để cống hiến cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học của đất nước, tổng phụ trách phụ trách tất cả các hạng mục trong phòng thí nghiệm hầu như đều phải cách biệt hoàn toàn với các thông tin bên lề, duy trì một nguyên tắc, không để cho các chuyên gia khoa học mang hậu họa về sau, luôn giữ một môi trường làm việc yên tĩnh.

      Mà thông tin Lý Châu bị bắt thứ nhất sẽ ảnh hưởng lớn tới tâm trạng của Lý Tiên, thứ hai là việc này vượt ra ngoài dự liệu của mọi người, trước khi chân tướng sự việc được điều tra rõ ràng, cấp trên ra lệnh không được phép lan truyền khắp nơi, tất cả tổng phụ trách trong phòng thí nghiệm cũng cố tình giấu đi, không nói cho Lý Tiên.


      Nhưng...! 
      Trên thế giới làm gì có bức tường nào không lọt gió?  
      Bạn không nói, không có nghĩa mọi người đều không nói!  
      “Được, được thưa cậu Lưu, cậu yên tâm, tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ này, vâng vâng, số liệu nghiên cứu của phòng thí nghiệm chúng tôi sắp có kết quả rồi, chỉ là...thời điểm quan trọng này, ngộ nhỡ Lý Tiên rời đi, giả sử xảy ra việc ngoài ý muốn nào thì ai phụ trách đây? Lúc đó truy hỏi ra, nếu như...”  
      “Nếu cái gì mà nếu! Lẽ nào cô còn sợ tra ra cô? Yên tâm đi! Tôi đã sớm thông báo với một lãnh đạo của phòng thí nghiệm các cô rồi, đừng quên, kế hoạch lần này là do nhà Hiên Viên làm chủ, phải biết rằng ngoại trừ ông cụ nhà họ Lý thì ông cụ nhà Hiên Viên là người có sức ảnh hưởng và địa vị cao nhất”.

      “Hành động tiêu diệt nhà họ Lý lần này, nhà Hiên Viên bắt buộc phải làm, nhiệm vụ giao cho cô không phải quá đơn giản với cô sao! Cô chỉ cần nói tin tức này với Lý Tiên để cô ta rời khỏi phòng thực nghiệm là được rồi”.

      “Còn kết quả gì đó, sẽ không có bất trắc đâu, cô sợ cái gì? Cho dù xảy ra bất trắc cũng đã có nhà Hiên Viên bồi thường, một căn nhà ở vòng hai Thủ Đô, khu vực tùy cô chọn, cộng thêm mười triệu tiền mặt, nhiêu đó còn chưa đủ?”  
      Đầu bên kia, giọng điệu kiêu ngạo khiến người khác chán ghét của Lưu Hải truyền tới.

      Lúc này, đầu bên đây điện thoại là Hồ Yến, cũng là một chuyên gia khoa học của phòng thực nghiệm khoa học, nói là chuyên gia khoa học nhưng thực chất cũng là trợ lý dưới quyền của Lý Tiên như những người khác mà thôi.

      Cứ nghĩ tới việc bản thân làm ở phòng thí nghiệm mười mấy năm, chưa từng nhận giải thưởng hay danh dự thì cũng thôi đi, lương cả năm so với lương một tháng của đồng nghiệp làm nghiên cứu cho những tập đoàn tư bản còn không bằng con số lẻ, nghĩ một hồi trong lòng lại cảm thấy không thoải mái.

      Mỗi lần có kết quả nghiên cứu, tên được điền vào báo cáo cũng chỉ có mình Lý Tiên.

      Vinh dự cô ta nhận.

      Tiền thưởng cô ta cũng nhận nốt.

      Ngày nào cũng bảo mọi người tăng ca làm việc, kết quả tiền lương một mình cô ta còn cao hơn mấy người chúng tôi.

      Quan trọng sau lưng cô ta là ông trùm thế hệ thứ hai của nhà họ Lý ở Thủ Đô.

      Nghĩ mà tức.

      Càng nghĩ càng tức.

      Trong lòng Hồ Yến nhất thời thấy khó chịu, cô ta nhìn xung quanh một lượt, trong lòng hung ác.

      Lý Tiên, là cô tự làm tự chịu.

      Nghĩ vậy, cô ta nhanh chóng đồng ý với người bên kia: “Đủ đủ đủ, cậu Lưu, nếu vậy thì tôi yên tâm rồi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ cậu giao, đến lúc nhà Hiên Viên trở thành gia tộc hàng đầu, mong cậu nói giúp tôi vài lời tốt đẹp trước mặt ông cụ Hiên Viên nhé!”   

      Ở bên này, Lưu Hải vắt chéo chân, một tay lắc ly rượu: “Không thành vấn đề, đây chỉ là việc nhỏ, chỉ cần cô hoàn thành tốt việc của mình, khiến Lý Tiên trở về nhà họ Lý trước hai giờ chiều nay, chờ đến lúc nhà Hiên Viên giành lấy vị trí của nhà họ Lý, dùng chút tài nguyên để cô phụ trách phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học cũng không phải không được”.

      “Hahaha, chúc mừng viện sĩ Hồ trước nhé”.

      “Cảm ơn, cảm ơn, được rồi cậu Lưu, bây giờ tôi đi đây”.

      “Ừ, đi đi!”  
      Nói xong, Lưu Hải tắt máy.

      Hồ Yến bỏ điện thoại vào túi, căng thẳng nhìn xung quanh một lần nữa, chỉ sợ có người nghe thấy.

      Hiện tại khoảng 12 giờ trưa, những người khác đều đi căn tin ăn cơm hết rồi, chỉ còn lại một mình Lý Tiên, đi bây giờ là hợp lý nhất.

      Nghĩ thế, Hồ Yến chậm rãi bước vào phòng thí nghiệm, sau khi đi qua hành lang, cô ta vào một phòng thí nghiệm cao cấp, sau khi vặn nắm cửa, đẩy cửa ra, chỉ thấy Lý Tiên, người phụ nữ trung niên có quyền lực tuyệt đối trong giới y học, hơn nữa còn từng được nhận giải thưởng danh giá nhất thế giới mặc áo blouse trắng, mang theo chiếc kính đặc biệt, đang quan sát tế bào dưới kính lúp trong phòng.

      Trước mặt cô ta là một cái bàn chứa đầy bình thủy tinh đang nuôi cấy tế bào mới.

      “Tiến sĩ Lý, cô vẫn đang làm việc ạ? Sao còn chưa đi ăn cơm? Nếu để cơ thể mệt mỏi thì phải làm sao?”, Hồ Yến bước vào, vội tỏ vẻ quan tâm nói.

      “Tiểu Hồ à”, gương mặt Lý Tiên trầm tĩnh, sau khi nghe giọng Hồ Yên thì nhàn nhạt nói: “Không đói, buổi sáng ăn hơi nhiều, chưa tiêu hóa hết, dự án lần này của chúng ta rất quan trọng, rất có thể phát hiện được trình tự gen loại bỏ tế bào ung thư, sắp có kết quả rồi, tôi phải ở đây quan sát, cô tới rất đúng lúc, bắt giúp tôi một con chuột bạch tới đây, tôi vừa tạo ra được một tễ thuốc mới, tiêm thử một mũi, chúng ta ghi lại số liệu”.

      Vừa nhìn thấy có người giúp đỡ, Lý Tiên đang làm việc liền nhờ vả.

      “Được”.

      Hồ Yến cũng không nói gì, đi tới chỗ chiếc lồng, vừa đi vừa nói: “Haizz, tiến sĩ Lý, cô vất vả cống hiến cho đất nước thế này thật khiến em xấu hổ vô cùng, so với những cống hiến của cô, quả thật em chỉ như một hạt cát nhỏ”.

      “Quá khen rồi, chỉ là đứng trên vai người đi trước để nhìn thế giới thôi, đều là cống hiến cho đất nước, chẳng ai cao hơn ai cũng chẳng ai thấp hơn ai cả, tôi cũng chỉ làm việc lâu hơn các cô mười năm mà thôi”.

      “Nhớ năm đó còn có thầy giáo, hạng mục chúng tôi làm còn khó hơn bây giờ gấp mấy lần, lao lực ngày đêm, nửa tháng cũng không ngủ được một giấc ngon lành.

Đáng tiếc...đáng tiếc lúc sắp có kết quả thì vợ của thầy giáo qua đời, trước khi đi cũng không kịp gặp mặt thầy một lần”.


      “Haiz...”  
      Nói một hồi, Lý Tiên lại thở dài.

      “Đúng vậy!”  
      Hồ Yến đồng cảm: “Công việc năm đó thật sự rất quan trọng, người nhà cũng cần bầu bạn, nói tới đây, em lại cảm thấy tiến sĩ Lý thật vĩ đại, trong nhà xảy ra việc lớn như vậy mà cô vẫn chuyên tâm nghiên cứu, nếu là em thì…không biết nữa...”  
      “Xảy ra việc!”  
      Trong nháy mắt.

      Lý Tiên mặt biến sắc, dừng động tác trong tay lại.

      Lúc này Hồ Yến bắt một con chuột tới, nhận lấy ống tiêm Lý Tiên đã chuẩn bị sẵn, bên trong chứa nửa ống thuốc kháng triệu chứng ung thư mới nghiên cứu, sau đó xác định vị trí tiêm trên cơ thể chuột bạch, nhẹ nhàng tiêm vào.

      Đây là những con chuột bạch đặc biệt nuôi dưỡng dành cho hạng mục này, trong máu bọn chúng đều tồn tại tế bào ung thư, hầu như mỗi con đều có nhân viên chăm sóc chuyên biệt, Hồ Yến là một trong số đó nên tay nghề tiêm thuốc cũng ngày càng thành thục.

      “Xảy ra chuyện gì? Cô nói nhà tôi xảy ra chuyện?”, Lý Tiên nóng lòng, vội tháo khẩu trang xuống hỏi.

      Hồ Yến gật đầu, đem chuột bỏ vào lồng quan sát, trả lời: “Việc này không nhỏ? Hôm qua em về nhà, nghe nói em gái thứ hai của cô vì phạm tội tham nhũng nên bị người ta tố cáo, sáng hôm qua đã bị người của Thiên Đình phái tới Đan Thành bắt đi, về Thủ Đô liền bị nhốt lại, chuẩn bị tiến hành điều tra”.

      “Chuyện nay lan truyền khắp Thủ Đô, hình như nhà họ Lý cũng chịu ảnh hưởng không ít!”  
      “Cái gì?”  
      “Không được, tôi phải trở về một chuyến!”, nghe tới đây, Lý Tiên không ở lai được nữa, lập tức rời khỏi phong thí nghiệm, không hề dừng bước.

      “Ơ, tiến sĩ Lý, số liệu của cô phải làm sao?”  
      “Cô ghi giúp tôi nhé!”  
      Lý Tiên quay đầu trả lời.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.