Đệ Nhất Lang Vương

Chương 664: Cách Nói Của Hắn





Vu Kiệt đã đến.

Nhân vật chính quan trọng nhất trong kế hoạch lần này đã đến câu lạc bộ Thiên Hải vào lúc 2 giờ chiều, trước giờ dự tính, và chỉ đến một mình.

Hôm nay, anh mặc một chiếc áo phông cùng quần dài kiểu quân đội màu xanh lá cực kỳ đơn giản, tuy nhiên, đôi ủng da đen bóng loáng dưới chân lại thật sự khác với lúc trước, bởi vì ở vị trí gót chân có in hình đầu sói, đó chính là biểu tượng thuộc về Lang Nha, trước sau như một, chưa từng thay đổi.

Hôm nay, đến gặp Lưu Hải, anh lựa chọn mang giày thuộc về Lang Nha, ẩn ý trong đó khiến người ta không khỏi suy nghĩ sâu xa.

Sau khi đi vào câu lạc bộ Thiên Hải, Vu Kiệt được nhân viên phục vụ đã chờ sẵn từ trước dẫn đến phòng VIP mà Lưu Hải đã đặt sẵn.

Trong phòng đã sớm bày biện đủ loại trái cây và đồ ăn nhẹ được chế biến rất khéo léo.

Đi vào trong, Vu Kiệt nhìn một lượt xung quanh, sau khi xác định trong phòng không có bất kỳ vũ khí mang tính sát thương nào, anh híp mắt.

Một câu lạc bộ nổi danh ở thủ đô suốt nhiều năm qua vậy mà hôm nay lại không có bất kỳ một vị khách nào, dù có là người thường thì cũng sẽ cảm thấy có điều khác thường, chớ nói chi là Vu Kiệt, nhưng anh không nói ra nghi vấn của mình, bởi lẽ anh đã có đáp án.

Là bởi vì anh, không phải sao?
Lưu Hải đã chuẩn bị tất cả.


Địa điểm hẹn là do hắn chọn, Vu Kiệt không mảy may nghi ngờ.

Anh đã đến đây.

“Cậu Lý, xin chờ một lát!”
Đã có chuẩn bị sẵn, đương nhiên nhân viên phục vụ biết rất rõ thân phận của Vu Kiệt, mặc dù hắn là người của Lưu Hải, mặc kệ lát nữa vị trước mắt sẽ gặp chuyện gì, thì anh ta vẫn là một con quái vật khổng lồ có thể nghiền chết mình, cho nên nhân viên phục vụ không dám có thái độ lơ là, càng không dám nhiều lời.

Nghe được hai chữ “cậu Lý”, Vu Kiệt có hơi sửng sốt, theo lý mà nói, từ sau khi trở về nhà họ Lý, vốn dĩ anh nên chuyển hộ khẩu sang họ Lý, tên của anh sẽ từ Vu Kiệt đổi thành Lý Kiệt.

Lần đầu tiên, khi gặp mấy vị trưởng bối nhà họ Lý, mọi người cũng đã đề cập đến việc này, chỉ có điều đã bị Vu Kiệt từ chối một cách nhã nhặn, còn lý do từ chối thì… rất đơn giản.

Vì anh muốn báo đáp công ơn nuôi dưỡng của bố mẹ nuôi.

Đồng thời, Vu Kiệt cũng đồng ý rằng sau này con của mình sẽ nhập gia phả họ Lý, theo họ Lý.

Sau khi có được câu trả lời này từ anh, mọi người mới không đề cập thêm về vấn đề này nữa.

Vu Kiệt cũng đã quyết sẽ dùng cái tên này cả đời.

Nhìn nhân viên phục vụ, Vu Kiệt hỏi: “Cậu chủ của anh đâu?”
Nhân viên phục vụ đáp: “Tôi đã thông báo cho cậu chủ rồi, cậu ấy nói sẽ lập tức đến đây!”
“Vậy à?”
“Cậu Lý, đã lâu không gặp!”
Ngay khi nhân viên phục vụ vừa dứt lời, bất chợt, một âm thanh quen thuộc vang lên với giọng điệu chủ nhân.

Cửa phòng VIP được vệ sĩ mở ra.

Bản lĩnh của mỗi một vệ sĩ đều không thể xem thường, chỉ cần nhìn vết chai trên tay bọn họ, có thể đoán được đây đều là những tay chơi súng cừ khôi.

Lại nói…
Ngay khoảnh khắc những vệ sĩ này vừa tiến vào phòng, Vu Kiệt đã cảm nhận được một luồng hơi thở đặc biệt, đó chính là thứ mùi chỉ có ở những kẻ quanh năm chơi đùa trên lưỡi đao, anh lạnh lùng liếc nhìn đám người kia, sau đó, quay sang nhìn Lưu Hải, đáp lại một câu:
“Ừm!”
Một chữ “ừm” khiến cho bầu không khí phút chốc trở nên ngượng nghịu.

Lưu Hải bật cười ha hả: “Đã lâu không gặp, cậu Lý vẫn tỏ ra thanh cao, lạnh lùng như cũ nhỉ! Được rồi, được rồi, tất cả ra ngoài đi! Để tôi và cậu Lý ở trong phòng là được”.


“Vâng!”
Hai cậu chủ lớn trong giới thượng lưu tại thủ đô chạm mặt, tình huống đầy áp lực như vậy, hiển nhiên, khi nghe xong mấy lời này, nhân viên phục vụ lập tức rời khỏi phòng VIP, bộ dạng dường như hận không thể mau né ra xa, miễn cho bản thân bị dính đạn.

Nhưng ngược lại, mấy tên bảo vệ thì nhíu mày.

Sắc mặt bọn họ có hơi lo lắng.

“Cậu chủ, việc này chỉ sợ không…”
“Không cái gì mà không!”
Căn bản không cho đám vệ sĩ có cơ hội nói chuyện, Lưu Hải lập tức cắt lời: “Cậu Lý là người hiểu biết pháp luật, chẳng lẽ lại ra tay với tôi à? Ra ngoài hết đi!”
“Vâng!”
Lưu Hải tỏ thái độ kiên quyết, nghe hắn mắng, đám vệ sĩ cũng không dám nói gì thêm.

Diễn trò ấy mà…
Bối cảnh nên có phải có, kỹ thuật diễn xuất cũng cần thiết, nếu không, vở diễn này sao có thể đạt được kết quả cuối cùng?
Không bao lâu sau, đám vệ sĩ nghe theo mệnh lệnh của Lưu Hải, nhanh chóng rời khỏi phòng VIP.

Trong phòng chỉ còn lại hai người Vu Kiệt và Lưu Hải.

Trên bàn có rượu vang đỏ, Lưu Hải thản nhiên ngồi xuống, bắt chéo chân, sau đó mở chai rượu ra, rót cho mình một ly, rồi rót cho Vu Kiệt một ly.

“Cậu Lý, uống một ly chứ?”
Lưu Hải đẩy ly rượu đến trước mặt Vu Kiệt, khóe miệng nhếch lên, cười nhạt, hỏi.

“Không được!”
“Hử?”
Lưu Hải sững sờ: “Chẳng lẽ cậu Lý không uống rượu? Hay là… không muốn uống cùng tôi?”
Vu Kiệt không tiếp lời, anh đi thẳng vào vấn đề: “Không cần phải khách sáo làm gì, có nói gì thêm cũng thừa thải, Lưu Hải, chúng ta thẳng thắn đi!”
“Thẳng thắn? Muốn thẳng thắn như thế nào?”
Lưu Hải vờ như không biết gì cả, sau khi nghe những lời của Vu Kiệt, hắn tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “Chẳng lẽ cậu Lý tìm đến tôi là vì việc của cô anh à?”
“Nếu đã biết thì không cần phải nhiều lời nữa!”
“Ha ha!”, Lưu Hải đặt ly rượu xuống: “Đợi một chút, cậu Lý từ từ đã, giữa chúng ta thật ra cũng không có ân oán gì cả, lần này cậu Lý tìm đến tôi, nói thật thì tôi cũng có thể đoán được, anh muốn tôi thừa nhận một chuyện đúng không?”
“Ví dụ như… chuyện về chiếc Lamborghini kia?”
Lưu Hải cố ý dẫn chủ đề đến điểm quan trọng nhất.

Theo như vấn đề mà Lý Châu gặp phải lần này, chiếc Lamborghini kia là thứ mang tính trí mạng nhất, chuyện này không còn gì để bàn cãi.


Chuyện lần này còn chưa đến hai ngày, tổng thời gian chỉ khoảng ba mươi hai tiếng đồng hồ.

Thế nhưng, tốc độ lên men của dư luận thì không cần đến ba mươi hai tiếng, chỉ cần một phút, thậm chí là nửa phút.

Hiện tại, một vài vị cấp cao đã đưa ra lệnh ém chuyện này xuống, không được công bố ra ngoài, đầu tiên là vì thanh danh, tiếp đến là vì sợ dính líu, hơn nữa, hầu hết mọi người đều tin rằng Lý Châu trong sạch.

Thế nhưng…
Trên thế giới này nào có bức tường không lọt gió?
Trước khi chuyện được điều tra rõ ràng, bất kỳ lúc nào, tin tức cũng có thể truyền ra ngoài, có khả năng sẽ tạo thành ảnh hưởng tiêu cực đối với Lý Châu, gây ra làn sóng phẫn nộ trong cả nước.

Cho nên, việc của nhà họ Lý hiện tại chính là tranh thủ trước khi dư luận xôn xao, tìm được bằng chứng chứng minh Lý Châu trong sạch.

Mà điểm mấu chốt chính là chiếc Lamborghini mà Tiểu Vũ đã lái, chỉ cần có thể giải thích rõ ràng nguồn gốc của nó, thêm vào đó, liệt kê khoản thu nhập cùng với tài sản của cả nhà Lý Châu, nhờ Mạc Vãn Phong của tổ chức Đệ Nhất âm thầm thúc đẩy, Lý Châu có thể chứng minh bản thân trong sạch, tránh khỏi trận phong ba này.

Đây là cách duy nhất.

Cũng là cách nhanh nhất mà một số vị cấp trên có chút ưu ái nhà họ Lý đã chỉ ra cho bọn họ.

Vu Kiệt thầm kinh ngạc, anh có thể nghe ra được ẩn ý khác trong lời nói của Vu Hải.

“Cho nên… anh thừa nhận?”
Vu Kiệt nhìn hắn.

Lưu Hải uống cạn ly rượu của mình, cười nói: “Đương nhiên rồi, có gì cần nghĩ nữa chứ?”
“Tôi đương nhiên sẽ thừa nhận chiếc Lamborghini kia…”
“Là do bà Lý dùng quyền thế ép tôi bỏ tiền ra mua cho con gái bà ta!”
“Tôi thừa nhận, chiếc Lamborghini kia là dùng để hối hộ bà Lý, nhưng là do tôi bị ép”.

“Bởi vì bà Lý nói rằng nếu như tôi không làm theo lời của bà ta, thì bà ta sẽ điều tra nhà họ Lưu, một gia tộc nhỏ bé như họ Lưu sao có thể chống cự nổi trước uy quyền của bà Lý chứ? Tôi đành phải nghe theo thôi!”
“Cậu Lý, cậu xem cách nói này… như thế nào?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.