Cố Cơ Uyển không biết sao Giang Nam có thể làm được, anh không vượt quá tốc độ, cũng không đi sai làn đường. Nhưng ngay trên con đường tấp nập xe cộ như vậy mà anh lại có thể lập tức bỏ xa chiếc xe phía sau thì đúng là rất thần kì!
Không sai, cô cũng nhìn thấy chiếc xe kia rồi.
Lúc Giang Nam giẫm chân lên ga, cô quay đầu lại đã nhìn thấy chiếc xe kia cũng lập tức đuổi theo bọn họ.
Nhưng mà, sau khi đi qua hai con đường, chiếc xe kia đã bị bỏ lại nơi nào đó không thấy bóng dáng nữa rồi.
“Chúng ta bị bám đuôi sao?” Cô có chút hoảng sợ.
“Không sao, chắc là nhằm vào tôi thôi.” Giang Nam không muốn khiến cô lo lắng.
“Giữa trung tâm thành phố, bọn họ không dám làm gì bừa bã đâu, có lẽ là đội chó săn, chúng muốn thu thập ít tin mới.”
Cách nói này, hình như cũng có chút có lí.
Những người như cậu hai Giang, bị đám chó săn kia đuổi theo cũng không phải chuyện kì lạ gì.
Cố Cơ Uyển thở phào một hơi, rồi lại nhìn Giang Nam, anh có gương mặt tuấn tú điển trai, mái tóc được búi lại ở phía sau đầu, tao nhã trẻ trung, thật sự là rất đẹp.
Đột nhiên, cô bật cười: “Nghe nói bao nhiêu năm qua anh chưa từng có scandal tình ái?”
“Sao vậy?” Giang Thị ở ngay trước mắt rồi, Giang Nam giảm chậm tốc độ xe, lái vào trong cửa lớn.
Cố Cơ Uyển cầm điện thoại lướt tin tức mới nhất, thờ ơ nói: “Là một người đàn ông cao quý, có tiền có tướng mạo còn nổi tiếng, vậy mà lại không có scandal tình ái?”
“Người bên ngoài đều nói, không lẽ cậu hai Giang... khụ, có sở thích đặc biệt?”
Cô vẫn đang lướt tin tức, cũng không nhận ra sắc mặt Giang Nam có phần sa sầm.
Cô nhóc này vẫn còn chìm đắm trong thế giới của riêng mình, lời nói đều là tùy tiện nói ra: “Thật ra nghĩ kĩ thì cũng rất là kì lạ đó.”
“Vì vậy, em cũng cảm thấy anh có vấn đề?” Giọng nói của người đàn ông vô cùng nặng nề, nghe kĩ thì còn có chút đáng sợ.
“Nếu như tôi nói là phải, anh sẽ tức giận sao?”
“Kít” một tiếng, chiếc xe phanh gấp lại.
“A” Cánh tay Cố Cơ Uyển run rẩy, điện thoại bay ra khỏi bàn tay, “bịch” một tiếng rơi xuống sàn xe.
“Làm gì mà tự dưng dừng xe thế?” Cô muốn cúi xuống nhặt điện thoại bị rơi ở dưới sàn xe nhưng không ngờ vừa đưa tay ra thì đã bị người ta giữ chặt lấy.
“Anh..."
Cô sững sờ, trong một giây tiếp theo, người đàn ông đã thực sự đẩy cô ngã xuống và đè cô xuống chiếc ghế da...
“Giang Nam, anh... Anh làm gì đấy?”
“Em cũng cảm thấy anh có vấn đề?” Không có tin đồn thì có nghĩa là anh không thích phụ nữ mà thích đàn ông?
Chuyện khác anh có thể không để ý, nhưng chuyện này, sao có thể để cô suy đoán linh tinh được?
“Tôi, tôi đùa thôi..."
“Chuyện này có thể tùy tiện đùa giỡn sao?” Sắc mặt Giang Nam càng sa sầm hơn.
Nụ cười của Cố Cơ Uyển có chút gượng gạo: “Chuyện này... Chẳng phải trên mạng đều đang lan truyền ư? Sao tôi biết được...”
“Vậy mà em cũng nghi ngờ theo?” Anh đột nhiên đè xuống, dọa cô đến mức ngạt thở.
Hai người cách nhau khá gần, cơ thể chỉ còn chút nữa đã dính chặt lấy nhau.
“Hay em cũng cho rằng như vậy?”
Anh không hiểu sao mình lại để ý như vậy, trước kia cũng không phải anh chưa từng thấy người ta nghi ngờ về chuyện này trên mạng.
Từ trước đến nay anh chưa từng tỏ thái độ về chuyện này, đọc được cũng không có bất cứ cảm giác gì.
Nhưng mà, cô nhóc này cũng nghi ngờ, đột nhiên, anh cảm thấy có chút sốt sắng.
Anh giống gay chỗ nào chứ? Lẽ nào, chê anh không đủ nam tính?
“Tôi...” Cố Cơ Uyển nhìn sắc mặt anh, khẽ mấp máy môi, nhưng lại không nói gì.
Thật ra, cô đúng thật là có một chút... khụ, từng nghi ngờ.
Cậu hai Giang quả thực rất ghét việc phụ nữ lại gần mình, chỉ cần có phụ nữ vừa ghé đến, anh sẽ cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Quan trọng nhất là, cậu hai Giang thật sự rất rất đẹp trai, gương mặt này, hoàn hảo đến mức không có chút khuyết điểm nào, đến mức mà các cô gái nhìn thấy cũng phải ghen tỵ.
Thật là, cô nhìn thấy cũng sẽ ghen tị, một người đàn ông, sao lại có thể đẹp hơn phụ nữ như vậy chứ?
Nhưng anh không có vẻ yểu điệu của phái nữ, thậm chí còn lạnh lùng cứng rắn, vô cùng nam tính.
Nhưng mà, gương mặt này, sao lại đẹp như vậy chứ.
Ài, thật sự là rất đẹp.
Trước kia lúc từng đi ăn cùng nhau, cô đã nhận ra rồi, không chỉ phụ nữ nhìn vào cậu hai Giang sẽ ngơ ra, mà có những lúc, đến cả đàn ông nhìn vào anh cũng sẽ thất thần.
Một người đàn ông đẹp đẽ như vậy, cái đó... thật sự rất dễ khiến người ta phạm tội.
Lực sát thương đối với phụ nữ và đàn ông, đều mạnh như nhau.
Từ đáy mắt của cô, Giang Nam có thể bắt được thông tin khiến anh suýt chút nữa phát điên lên.
Cô cũng cảm thấy anh có vấn đề, cô cũng cho rằng, anh không phải là một người đàn ông bình thường sao?
Cô nhóc này, lá gan thật lớn, còn dám nghĩ như vậy!
“Cậu hai Giang... Anh! Anh làm gì đấy?”
“Không phải em nghi ngờ anh không thích phụ nữ sao?”
“Cạch” một tiếng, dây an toàn của Cố Cơ Uyển được tháo ra.
Giang Nam tùy tiện điều chỉnh vị trí ghế của mình, cánh tay siết chặt lại, Cố Cơ Uyển vội vàng hô lên một tiếng nhưng không kịp nữa, cả người cô bị anh ôm chặt lấy.
“Giang Nam!” Cô bị dọa sợ, không cần thận đã nhào lên người anh, thậm chí, còn quỳ trên chân anh!
Bởi vì trọng lực mà suýt chút nữa cơ thể của cô đã đè lên người anh.
Cố Cơ Uyển vội vàng đưa tay ra ấn lên ngực anh, dùng sức để chống người dậy.
“Cậu hai Giang, tôi không nghi ngờ, tuyệt đối không có! Anh không cần thiết phải chứng minh điều gì với tôi cả!”
Cảnh tượng này quả thực rất quen thuộc, chỉ vì một chút không cẩn thận, cô đã đọc rất nhiêu truyện ngôn tình rồi!
Mà trong những bộ truyện đó, có lúc sẽ xuất hiện những sự hiểu lầm như vậy.
Nữ chính nghi ngờ cái đó của nam chính... không bình thường, nam chính bị chọc giận.
Vì muốn chứng minh năng lực của bản thân hoàn chỉnh, không có gì khác biệt với những người đàn ông bình thường, nam chính sẽ tức giận đè nữ chính xuống... ăn sạch sành sanh!
Nhưng mà, Giang Nam không phải nam chính của cô, cô cũng không phải nữ chính của cậu hai Giang, cảnh tượng này, quá mức kì quái rồi!
“Tôi tin, tôi thật sự tin! Cậu hai Giang, dừng ngay cái trò chơi trẻ con này lại đi, tôi sai rồi!”
Sắc mặt của Giang Nam không tốt chút nào, cánh tay đặt phía sau eo cô, Cố Cơ Uyển lập tức không còn chỗ trốn.
“Tin?” Nhưng trên gương mặt cô chỉ có vẻ sợ hãi mà thôi.
Cái gọi là tin tưởng, cũng chỉ vì sợ hãi, tùy miệng nói mà thôi, không phải sao?
“Tôi không nên xem những thứ vớ vẩn đó, càng không nên tùy tiện nghi ngờ khuynh hướng của anh, tôi... Ai! Xin lỗi, tôi không cố ý!”
Trời ơi! Trời ơi! Cô động phải cái gì rồi vậy!
Chỉ không cẩn thận một chút, ngồi vào vị trí không nên ngồi, động chạm vào nơi không nên động chạm!
Người đàn ông này lại... Làm chuyện gì vậy chứ? Sao đúng lúc này cơ thể lại có cảm giác với cô?
“Đừng động đậy lung tung!” Giang Nam giữ chặt cơ thể cô, không cho cô động đậy lung tung trên người anh.
Có quỷ mới biết được anh đang nghĩ gì, giây phút mà cô gái này nhúc nhích, cơ thể anh không kìm nổi mà trở nên... Căng cứng!
Bây giờ cô động đậy, anh đã giống như một con thú hoang bị gọi dậy, nếu cô còn động thêm nữa, con thú đó sẽ nhe nanh múa vuốt ngay lập tức, anh đã sắp không thể không chế nổi bản thân nữa rồi.
Quả nhiên Cố Cơ Uyển không dám động đậy lung tung, cô cũng không phải người chưa từng trải, không còn là cô thiếu nữ không hiểu chuyện ngày trước nữa rồi.
Nhưng cô vẫn sốt ruột đến mức trán rịn mồ hôi, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang đè lên người mình, mặt mày lo lắng.
“Tôi không động đậy nữa, anh... buông ra trước đi, để tôi ngồi dậy.”
Giang Nam cũng muốn để cô ngồi dậy, nhưng cánh tay của anh lại không chịu nghe lời một chút nào.
Sau khi ôm lấy eo cô, nó không nỡ buông ra.
Là bởi vì từ trước đến nay chưa từng ham muốn phụ nữ, vậy nên, vừa chạm vào đã mất khống chế rồi sao?