“Nên em không tin!”
Triệu Thu Sơn kiêu ngạo nói: “Đã không tin thì anh nhờ tổng giám đốc Lưu đích thân nói ra, để em chết tâm cho rồi!”
Nói xong, anh ta đi đến trước mặt Lưu Thụy, cười nói: “Tổng giám đốc Lưu, chắc là anh cũng nghe được những lời chúng tôi nói vừa nấy.”
“Tôi muốn anh đích thân nói ra anh ủng hộ ai, tôi tin anh nhất định sẽ ủng hộ người mà anh coi trọng.”
Lưu Thụy nhìn xung quanh, dõng dạc nói: “Tôi là Lưu Thụy, người phụ trách nhà họ Lưu, hai vị đã hỏi tôi ủng hộ ai.”
“Tôi nói rõ luôn, tôi ủng hộ Triệu Thu Yên.”
Triệu Thu Sơn ngây người, hôm kia rõ ràng đã nói là ủng hộ anh ta mà. Sao đột nhiên lại đổi ý rồi.
“Tổng giám đốc Lưu, có phải anh nói nhầm không?
“Anh suy nghĩ kỹ đi, anh có chắc là mình hiểu rõ Triệu Thu Yên không?”
Lưu Thụy lại một lần nữa cao giọng nói hợp tác với cậu.”
ôi không nói nhầm, tôi sẽ không
“Làm ăn thì phải hợp tác với người kiếm được tiền.”
“Hai ba con cậu chỉ như phế vật, nếu Tập đoàn Phong Niên rơi vào tay các người, thì sớm muộn gì cũng phá sản!”
Tôi... Triệu Thu Sơn nghe xong thì sắc mặt tái mét, không nói nên lời.
Lưu Thụy không những không ủng hộ anh ta, mà còn quay ngoắt 180 độ, nói anh ta là phế vật.
Muốn phản bác, nhưng nhà họ Lưu thế lực hùng mạnh, anh ta không dám đắc tội.
Ngay cả Triệu Minh Phong vẫn luôn im lặng cũng bị công kích, ông ta mặt mày xanh mét không nói gì, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Trên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Triệu Thu Yên lộ ra một nụ cườ giờ tổng giám đốc Lưu đã tuyên bố rồi.”
“Anh còn gì để nói nữa?”
Triệu Thu Sơn vẫn có chút không cam lòng: “Nhà họ Lưu chỉ chiếm một phần ba dự án hợp tác, nhà họ Vương có nhiều dự án hợp tác với chúng ta hơn.”
“Chủ gia tộc nhà họ Vương đi họp rồi, ông ấy không có thời gian đến đây tuyên bố.”
“Tổng giám đốc Vương chưa lên tiếng, thì cuộc cá cược này không tính.”
Anh ta vừa dứt lời, một người ngồi ở bàn trong góc liền đứng dậy: “Thu Sơn, tôi không đi họp.”
“Tôi chỉ đơn giản là không muốn gặp cậu.”
“Tôi cũng ủng hộ Triệu Thu Yên, tôi tin rằng khi cô ấy làm tổng tài, thì sự hợp tác của hai nhà chúng ta sế suôn sẻ hơn.”
Tôi...
Triệu Thu Sơn mặt mày tái mét, chỉ nói được một chữ, rồi không thể nói thêm được gì nữa.
Vương Trung Nhạc quá đáng thực sự, vậy mà lại trực tiếp đâm sau lưng anh †a.
Trước mặt nhiều họ hàng bạn bè nhà họ Triệu như vậy, anh ta đã mất hết mặt mũi.
Triệu Thu Yên cười nói: “Cảm ơn sự ủng hộ của tổng giám đốc Vương, cũng cảm ơn sự động viên của tổng giám đốc Lưu.”
“Tôi sẽ tiếp tục cố gắng, phấn đấu đưa tập đoàn Phong Niên lên một tâm cao mới!"
“Nào, vì tương lai của nhà họ Triệu chúng ta.” “Sinh nhật mẹ tôi, mọi người cùng nâng ly, chúc mừng!” Nói xong cô ấy giơ ly rượu lên, uống cạn một hơi.
Tất cả mọi người có mặt đều giơ ly rượu lên, uống cạn một hơi, không khí trở nên náo nhiệt hơn hẳn.