Đế Quân

Chương 1019: Thất lạc bình nguyên (2)



- Quả nhiên là càng thêm khó khăn hơn…đã không còn có phương pháp nào khác nữa sao?

Thần Dạ bất giác cười khổ không thôi, ba phương pháp này, cơ hồ là một cái so với một cái đều khó hơn!

Hồn biến đạt đến cảnh giới đại thành, lấy tu vi của Cổ Đế năm đó đều không thể làm được. Nhưng, điểm này cũng không biểu thị tu luyện hồn biến sẽ vượt qua tu luyện huyền khí.

Hồn biến là trong nhân duyên tế hội mới có thể đạt được. Huyền khí lại là mỗi người đều có thể đủ tiếp xúc được. Thế gian vố số người đang tu luyện, nhưng mà, đạt được Đế cảnh, tự cổ chí kim, lại có bao nhiêu kẻ làm được đến bực này?

Về phần Tà Đế Điện chi chủ tự thân xuất thủ, vậy đừng hòng mơ tưởng!

Long tộc Hóa Long Trì cũng chỉ có thể trì hoãn Tà Tâm Chủng phát tác, cũng không thể toàn diện trừ tận gốc. Đây cản bản là phương pháp bất đắc dĩ mà thôi. Sâu trong nội tâm của Thần Dạ, bản thân đã có điểm bài xích.

Mà vấn đề lớn nhất là ai cũng không quá rõ ràng, đến tột cùng Tà Tâm Chủng sẽ phát tác vào lúc nào, đây mới là điểm khiến cho người ta lo lắng hơn cả.

Cố nhiên không biết, hoặc giả sẽ là rất lâu sau, nhưng đồng thời, cũng có thể là ngày mai, có thể là một khắc kế tiếp.

Không có thời gian rõ ràng, Thần Dạ căn bản cũng không thể ôm bất cứ hi vọng nào, hồn biết đại thành, Đế Cảnh giới, nói khó nghe một chút, Thần Dạ đều rất tự tin là tương lai một ngày nào đó, không dám nói bảo đảm sẽ đạt được, nhưng đều có cơ hội chạm đến được.

Thấy biểu tình của Thần Dạ, Đế Hiểu Giang cũng là thần sắc ngưng trọng hơn một ít, hắn nói rằng:

- Muốn trừ tận gốc Tà Tâm Chủng, chỉ có ba cái biện pháp này. Nhưng muốn trì hoãn mà nói, không có gì khác ngoài Long tộc Hóa Long Trì. Cao thủ Thiên Huyền lục trọng cảnh giới trở lên cũng có thể thử một lần xem sao!

- Trong những người chúng ta quen biết, cũng không có cao thủ đáng sợ bực này.

Thần Dạ hờ hững, một cổ lệ khí ngập trời áp chế ở trong lòng. Nếu không phải có Cổ Đế Điện ngăn cách, chỉ sợ sẽ trực tiếp xông lên tận trời.

- Như vậy, Thần Dạ, ngươi tại Thính Nhất Lâu này, Bạch Vũ Trì đối với đia điểm của Long Tộc đã nói như thế nào?

Đế Hiểu Giang ngược lại hỏi.

Thần Dạ đáp:

- Bạch Vũ Trì nói, phàm là khi thiên địa có dị động, thiên địa dị tượng càng khủng bố, tỷ lệ cao thủ Long tộc xuất hiện lại càng lớn, đó là cơ hội duy nhất để có thể tiến nhập địa điểm của Long tộc.

- Ta chỉ biết, lão gia hỏa này vẫn còn lưu lại một chiêu.

Đế Hiểu Giang mắng một tiếng, rồi chợt cười nói:

- Bất quá, Thần Dạ, người vẫn rất có bản lĩnh, cư nhiên có thể khiến Bạch Vũ Trì mở miệng nói chuyện. Lão gia hỏa này nhãn lực vẫn đáng sợ như trước a!

Những lời này khiến tâm thần Thần Dạ và Trạc Ly hơi trầm xuống một chút!

Lần này tiến nhập Thính Nhất Lâu, không thể phủ nhận, trận thế của bọn họ rất tốt. Chí ít, nếu như muốn ở Trung vực Nam Bộ khai tông lập phái mà nói, cũng tuyệt đối sẽ là một số thế lực này của Thính Nhất Lâu.

Nhưng, người tiến nhập Thính Nhất Lâu nhiều cỡ nào, dạng người ưu tú giống như Thần Dạ và Tử Huyên vậy, tất nhiên cũng không phải số ít, Đế Hiểu Giang nói vậy, hiển hiên là có một loại ý tứ khác.

Đế Hiểu Giang nói:

- Trung vực cực nam chi địa, có một mảnh sa mạc rộng lớn, nơi đó có cửa vào của Long tộc. Phương vị cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm. Lấy bản lĩnh của các ngươi, muốn tìm được, như vậy cũng không phải một chuyện khó khăn.

- Đa tạ Đế công tử!

Nghe được nhiều tin tử, chỉ có mỗi cái này mới xem như là một loại tin tức tốt.

Đế Hiểu Giang khoát khoát tay, nói:

- Cô nương đối với ta có ân cứu mạng, ta đã không cách nào giúp nàng được quá nhiều, xin lỗi!

Lời này Thần Dạ hiểu rõ, Thiên Huyền lục trọng cao thủ, trong Đế chi nhất tộc nhất định tồn tại, lại không thể vì Tử Huyển xuất thủ, hiển nhiên là đối với Tà Đế Điện có quá nhiều điều kiêng kỵ.

Tà Tâm Chủng, đơn giản không thể xuất thủ, một khi phát tác ra, cũng liền ý nghĩa, đối tượng chính là người được Tà Đế Điện cực kỳ quan tâm. Đế chi nhất tộc lại sao dám dễ dàng nhúng tay vào trong đó. Cho dù là đối với Đế Hiểu Giang có ân cứu mạng.

- Chờ sau khi Tử Huyên tỉnh lại, sẽ chạy tới lối vào Long tộc. Đế công tử, ngươi bây giờ không sao rồi liền nhanh chóng rời khỏi đi thôi. Miễn cho bị người biết được sẽ có chỗ hiểu lầm.

Thần Dạ ôm quyền, nói.

- Vậy cũng không cần phải lập tức chạy đi.

Đế Hiểu Giang cười nói:

- Trước đó không lâu, Thất Lạc bình nguyên trời giáng dị tượng, xuất hiện một truyền thừa, thanh thế cực kỳ to lớn. Chờ sau khi cô nương tỉnh lại, các ngươi có thể đi xem xem.

- Cái đó nhất định rồi, bất luận ngoại vật gì, hiện tại đều so ra không quan trọng bằng an nguy của Tử Huyên.

Thần Dạ không hề nghĩ ngợi liền là cự tuyệt.

Đế Hiểu Giang nghiêm nét mặt nói:

- Thần Dạ, động tĩnh lần này, ta nhận được trong tộc truyền lời, chính là vô số năm qua chưa bao giờ cường đại tới vậy. Vì thế, thực sự có thể đi xem xem, truyền thừa như vậy, tất sẽ có cao thủ đỉnh phong chạy đến để lại dấu vết. Nói không chừng có thể đạt được trì hoãn, thậm chí phương pháp hóa giải Tà Tâm Chủng…

Giữa không trung, bốn đạo thân ảnh tốc độ nhanh như thiểm điện chạy đi…

Lúc này đã là ngày thứ ba sau khi Tử Huyên hấp thu tử khí trong cơ thể Đế Hiểu Giang, thanh tỉnh lại.

Từ chỗ Đế Hiểu Giang biết được, cái gọi là Thất Lạc bình nguyên xuất hiện truyền thừa cường đại, sau đó đợi đến Tử Huyên tỉnh lại, bốn người liền hướng phía Thất Lạc bình nguyên nhanh chóng chạy đi.

Đế Hiếu Giảng nói không sai, trong truyền thừa cường đại nhất định sẽ có lưu lại bóng dáng của vị cao thủ truyền thừa kia, tỷ như Thanh Đế truyền thừa, tỷ như Quỷ Chân Nhân truyền thừa…

Thần Dạ cũng không rõ ràng lắm, hôm nay xuất hiện truyền thừa này, đến ototj cùng vị cao thủ kia có cường đại giống như Thanh Đế, hay là Quỷ Chân Nhân năm đó hay không. Nhưng nếu ngay cả Đế chi nhất tộc đều hình dung là một truyền thừa cường đại nhất hiện ra thế gian trong nhiều năm qua. Như vậy, chính là một hi vọng.

Chỉ cần có hi vọng, liền không thể bỏ qua.

Đối với quyết định của Thần Dạ, Trạc Ly còn có Huyền Vũ tất nhiên là sẽ không phản đổi.

Tử Huyên cũng có điểm không đành lòng. Tà Tâm Chủng trong thân thể, cố nhiên còn không có phát tác, thế nhưng Tử Huyên đã có thẻ cảm ứng được cổ uy hiếp thật lớn kia.

Mà uy hiếp này, Tử Huyên rất rõ ràng nhận biết được, nếu muốn hóa giải, có lẽ là vẫn có khả năng, nhưng cái gọi là phương pháp thật hư vô mờ mịt.

Nếu như Tà Tâm Chủng có thể hóa giải, vô luân là Tà Phong, hay Trạc Ly cũng sẽ không bao cho Thần Dạ biết rõ ràng như vậy. Bọn họ sao lại không biết cảm tình giữa Thần Dạ và chính mình.

Hy vọng càng lớn, thất vọng lại càng nhiều.

Hiện nay đối với Thần Dạ mà nói, bất luận một điểm hi vọng nà đều không thể bỏ qua. Mà khi hi vọng từng cái một lại biến đổi thành thất vọng qua đi, trong lòng hắn sẽ đau đớn cỡ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.