Cách đó không xa, Thần Dạ ẩn dấu thân ảnh, yên lặng quan tâm hỗn chiến. Những người dẫn đầu xuất thủ này, không thể nghi ngờ đều là người của các thế lực lớn. Có lẽ không cường đại giống như Thính Nhất Lâu tứ đại thế lực, nhưng cũng không cho phép người khác khinh thường.
Bởi vậy, đại chiến kia cực kỳ thảm liệt, Thần Dạ đang chờ đợi, hiện tại động thủ, chung quy so với đợi được lưỡng bại câu thương sau đó dễ dàng hơn nhiều.
Ngoại trừ Thần Dạ ra còn có một đám người đều đang thầm chờ đợi. Hiển nhiên bọn họ cũng là tồn tại tâm tư giống như Thần Dạ. Chỉ bất quá tới cuối cùng, nếu muốn thu được Huyền Tâm Bội chỉ là ẩn nhẫn xa xa còn chưa đủ.
Ẩn nhẫn xuống hầu hết đều là thế lực không mạnh, hoặc là thực lực hơi ngại yếu hơn một ít. Bằng không nếu như tự nhân cùng với những người đang đại chiến có thể bất phân thắng bại mà nói, cho dù bọn họ muốn tiếp tục ẩn nhẫn xuống phía dưới, cũng sẽ không có ai cho phép bọn họ làm như vậy
Những người này đều là hạng người tinh minh. Do đó, đến lúc này cũng không có đem những người âm thầm kia khu trừ sạch. Là bởi vì bọn họ cũng có đủ tự tin, có một số người sẽ không dám đối với đám người của mình tạo thành quá nhiều uy hiếp.
Tràng đại chiến này đánh đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Giữa những người này với nhau hiển nhiên đều là quen biết. Bởi vậy tuy rằng là tranh đoạt Huyền Tâm Bội, nhưng đều không có hạ tử thủ chân chính. Chỉ cần đem đối thủ chấn thương, để cho bọn họ mất đi tư cách tranh đoạt liền cũng đủ rồi.
Nếu như thực sự hạ sát thủ ngày hôm nay tuy rằng được lợi, ngày sau cũng là phiền toái lớn.
Do đó thoạt nhìn hỗn chiến thập phần kịch liệt, nhưng kỳ thực muốn đạt đến loại suy nghĩ lưỡng bại câu thương này, hiển nhiên là có chút không có khả năng.
Ánh mắt nhìn quét một vòng, sau đó Thần Dạ đột nhiên bạo phát ra, lao thẳng đoạt lấy Huyền Tâm Bội ở cách đó không xa bị từng đạo khí cơ tập trung.
- Tiểu tử ngươi muốn chết!
Mắt thấy có người âm thầm cướp đoạt. Hai người một phương trong đại chiến không hẹn mà cùng dừng tay hướng phía Thần Dạ hung hang xông qua đó.
Thấy được một màn này, Thần Dạ hai mắt chợt lạnh lẽo. Bọn họ dáng dấp như vậy, dĩ nhiên là đã sớm thương lượng tốt. Ngoại trừ bọn họ, mấy thế lực lớn này ra, những người còn lại đừng mơ tưởng nhúng tay vào tranh đoạt. Đem Huyền Tâm Bội coi như vật trong lòng bàn tay của mình.
Lấy một địch hai, Thần Dạ tất nhiên là không sợ hãi. Bất quá bây giờ còn không phải lúc. Bởi vậy khi hai người kia lao qua như chớp mà đến. Thần Dạ không chút nào để ý tới, thân hình thẳng tắp hướng phía Huyền Tâm Bội lao đến.
- Ông!
Lưỡng đạo năng lượng thất luyện cường đại nhằm ngay phía sau Thần Dạ bạo dũng qua. Sau giây lát trôi đi đã đến phía sau người.
Thần Dạ lúc này cười lạnh lẽo, thân ảnh kia trực tiếp hướng về phía mặt đất hạ xuống. Lưỡng đạo năng lượng thất luyện liền mất đi mục tiêu, dĩ nhiên hướng về phía Huyền Tâm Bội mạnh mẽ đánh tới.
- Đáng hận!
Hai người kia tâm thần khẽ động, cưỡng ép thu hồi công kích, sau đó, ánh mắt hướng xuống phía dưới nhìn lại. Đột nhiên người thanh niên áo bào xanh mới vừa rồi không ngờ mất đi tung tích.
Mà lúc này hai người đó đã cách Huyền Tâm Bội cũng không xa. Cơ hội này, hai người tất nhiên là không thể bỏ qua, lập tức vừa mới rồi còn liên thủ hợp tác, bọn họ đã lại trở thành địch nhân lần nữa.
Một lát qua đi, Thần Dạ cười cười giảo hoạt, mượn tử mang của Cổ Đế Điện chi lực lóe ra, sau đó lại một lần nữa vô thanh vô tức xuất hiện ở bên cạnh Huyền Tâm Bội. Mà hiện tại hắn cũng không có đi đoạt Huyền Tâm Bội. Lòng bàn tay nắm chặt, không hề cảm giác chút nào một quyền nặng nề đánh trúng một người trong đó.
- Tạ huynh, Chu Diêm này thực sự đáng ghét. Ta lại trợ giúp ngươi một tay!
Hai người này đó là kéo giãn hai người đại chiến. Thần Dạ quan sát hồi lâu cũng đã nhìn ra được, bọn họ thế lực đều là phi thường không yếu. Mà hai người bọn họ mới có thể dẫn theo thế lực của bản thân. Hiển nhiên đều là nhân vật có địa vị không tệ ở trong thế lực của họ.
Nếu gặp phải tràng diện, khiến cho càng thêm hỗn loạn. Như vậy tự nhiên muốn chọc phải người có thân phận hết sức quan trọng đến hạ thủ. Những con tôm tép gì đó lại không tạo ra tác dụng gì cả.
- Tạ Lâm ngươi…
Chu Diêm kia lời còn chưa dứt, công kích đã tới gần người. Thần Dạ bất chợt cười lớn:
- Chu Diêm, Song Kiền Môn ngươi thời gian kiêu ngạo đã quá lâu, đã sớm nhìn các ngươi không vừa mắt. Hiện tại có Tạ huynh hỗ trợ, vừa vặn báo thú, đừng nói là người của Song Kiền Môn các ngươi đừng mơ tưởng còn sống sót rời khỏi.
- Bồng!
Thần Dạ công kích đột ngột mà đến. Còn Chu Diêm tu vi chỉ tại Địa Huyền bát trọng cảnh giới. Làm sao chịu được một kích này của hắn chứ? Hơn nữa công kích của Tạ Lâm đồng thời tới, lập tức miệng phun tiên huyết như chim bị gãy đôi cánh hướng phía dưới mặt đất rơi rụng xuống.
- Ngươi…
- Tạ huynh đa tạ ngươi trợ giúp ta báo thù. Huyền Tâm Bội kia ngươi mặc dù bắt ta đi trợ giúp Phần Ảnh Tông chư vị tiền bối đối phó với người của Song Kiền Môn đi cướp đoạt Huyền Tâm Bội.
Thần Dạ cười lớn, thân như thiểm điện, trực tiếp xen vào giữa Phần Ảnh Tông và Song Kiền Môn đại chiến.
Nguyên bản Tạ Lâm còn đang hoài nghi Thần Dạ là cố ý xen vào, muốn đục nước béo cò, mượn tay bản thân đánh bại Chu Diêm, sau đó cướp đoạt Huyền Tâm Bội. Nhưng hiện tại đối phương một mặc không hề rời khỏi chút nào, không để ý tới Huyền Tâm Bội,,,
Tạ Lâm tự nhiên không phải hạng ngu ngốc. Bằng không cũng không làm đến địa vị của hắn ngày hôm nay. Càng thêm không có khả năng đạt được tu vi hiện tại. Nhưng khi Thần Dạ buông tha Huyền Tâm Bội, sau đó cho dù trong lòng còn có hoài nghi, nhưng đối với Thần Dạ ít nhiều đã có vài phần hảo cảm. Dù sao Huyền Tâm Bội đã gần ngay trước mắt.
Tạ Lâm tựa như không suy nghĩ nhiều xuất thủ, trực tiếp đem Huyền Tâm Bội kia nắm ở trong tay. Bất chợt thân ảnh như thiểm điện hướng phía xa xa mạnh mẽ lướt đi. Chỉ đành rời khỏi nơi đây, đem nó luyện hóa, mặc kệ đây là thật hay giả. Trong thời gian ngắn nó chính là thuộc về bản thân.
- Tạ Lâm lấy đi Huyền Tâm Bội, đừng để cho hắn rời khỏi.
Âm thầm chờ đợi, một số người cũng không nhịn được nữa, còn vài người tự cảm thấy còn có tư cách đi đắc tội Phần Ảnh Tông đều bạo phát ra.
- Dám ngăn trở đường của Phần Ảnh Tông Ta, muốn chết!
Khi những người này đều có điều cử động, trong đại chiến một tiếng quát chói tai nhất thời vang vọng nổi lên, bất chợt liền có thân ảnh hướng tới bên này như chớp lướt đến.
- Huyền Tâm Bội bây giờ còn không phải vật trong bàn tay của Phần Ảnh Tông ngươi. Chư vị cho dù động thủ có chúng ta chịu trách nhiệm. Phần Ảnh Tông hắn còn không làm được gì các ngươi!
Trong mấy vị cao thủ Phần Ảnh Tông đang nói đó là lại lần nữa bị ngăn chặn lại.
- Tạ Lâm huynh ta đến trợ giúp ngươi đám hề này cũng muốn ngăn cản cước bộ của huynh đệ chúng ta. Bọn họ là đang nằm mơ!