- Ngươi là thật không biết hay là không để ở trong lòng thế, nếu ngươi thua thì danh ngạch tiến vào Hóa Long Trì lần này sẽ phải nhường cho vị cô nương nhân loại kia mất.
- Thực lực không bằng người, thua cũng không có cách nào cả.
- Hai nhân loại này, ngược lại thật không đơn giản, chẳng những được Long Hoàng đại nhân tán thành mà sáu vị trưởng lão rõ ràng cũng đồng ý cho bọn hắn cơ hội, Ngao Hoang, ngươi tin tức khá linh thông, có biết bọn hắn có lai lịch gì không?
- Không biết, ta cũng chỉ nghe nói thực lực hai nhân loại kia rất cường đại, nhất là đối thủ ngươi hôm nay, hình như đã đạt đến cảnh giới Tôn Huyền ngũ trọng, hắc hắc, Ngao Hiên, ngươi hôm nay gặp phải đối thủ rồi.
Ngao Hoang kia cười quái dị nói.
- Tôn Huyền ngũ trọng?
Ngao Hiên nhíu chặt mày lại, lộ ra vẻ hiếu kỳ, chuyện Thần Dạ và Tử Huyên tiến vào Long tộc không phải bí mật, tuổi của bọn hắn vẫn còn rất trẻ cũng không bị giấu diếm.
Bởi vậy, sau khi nghe được Tử Huyên tuổi còn trẻ đã có tu vị cao thâm, dù cho Ngao Hiên ngày bình thường có chút tự tin nhưng lúc này cũng cảm thấy áp lực.
Đương nhiên, áp lực này không phải đến từ đại chiến tỷ thí sắp tới!
- Bệ hạ đến, sáu vị trưởng lão cũng đến!
Trong thạch điện nguy nga, bảy đạo thân ảnh thiểm lược mà ra, ngừng lại giữa không trung, ánh mắt đảo qua, cuối cùng dừng lại trên người Ngao Hiên, Long Hoàng cười nhạt nói:
- Ngao Hiên, lần này, chỉ sợ phải ủy khuất ngươi rồi.
Ngao Hiên ngẩng đầu nhìn qua giữa không trung, sâu trong đồng tử xẹt qua một tia bất đắc dĩ:
- Long Hoàng bệ hạ, ngài cảm thấy ta nhất định phải thua sao?
- Không phải bổn hoàng cảm thấy ngươi nhất định phải thua, mà đây là sự thật!
Long Hoàng đã thấy qua Tử Huyên ra tay, có lẽ luận tu vị, Ngao Hiên ở trên Tử Huyên, nhưng luận thực lực cùng với kinh nghiệm chiến đấu, Long Hoàng cũng không coi trọng Ngao Hiên.
Nhiều năm như vậy, Long tộc ở chỗ này yên tĩnh nghỉ ngơi lấy lại sức, tuy rằng đã khôi phục một ít thực lực, nhưng đồng thời cũng ít trải qua lịch lãm rèn luyện máu và lửa, cũng đã khiến những tộc nhân trẻ tuổi này mất đi vài phần bản năng chiến đấu.
- Ta cũng không hạ thủ lưu tình, Long Hoàng bệ hạ, sáu vị trưởng lão, nếu ta thắng, các ngươi cũng đừng trách là ta khiến các ngươi không cách nào bàn giao với khách quý đấy. . . .
Trong lời nói nhàn nhạt lại tràn ngập bá đạo và hiếu chiến thiên sinh của Long tộc.
Long Hoàng và sáu đại trưởng lão cũng gật đầu cười, có Tử Huyên thay bọn hắn diễn luyện một lần, cái này đối với Long tộc mà nói cũng là chuyện tốt!
- Bọn hắn đến!
Mọi ánh mắt trong tràng cơ hồ lập tức chuyển hướng về phía giữa không trung.
Ở chỗ đó, không gian vặn vẹo, rồi sau đó hai đạo thân ảnh liền xuất hiện trên quảng trường, phần đông ánh mắt kia cũng là lập tức cứng lại trên người của bọn hắn, nói đúng ra là dừng lại trên thân ảnh xinh đẹp kia.
Lập tức, trong đạo đạo ánh mắt đều tràn đầy cảm giác kinh diễm!
Từng đạo ánh mắt, toàn bộ đều đặt ở trên người Tử Huyên, trong ánh mắt lộ vẻ kinh diễm không có chút che dấu.
Một thân quần áo màu tím theo gió tung bay, tóc dài tới eo lộ ra cảm giác nhu nhược, cả người lộ ra cực kỳ điềm tĩnh, khí chất thanh nhã, vẻ không linh trong ánh mắt khiến người mê muội.
Nàng cứ thế im im lặng lặng đứng đấy, nhưng ai cũng không thể nào tin nổi, một nữ tử như vậy lại có được thực lực đáng sợ.
Chỉ hơi nhìn chốc lát, Ngao Hiên chậm rãi thu liễm lại kinh diễm cùng với ngạo khí lúc Tử Huyên còn chưa xuất hiện, nhìn xem nàng, hắn thản nhiên nói:
- Ta gọi là Ngao Hiên, đánh bại ta, ngươi liền thắng được danh ngạch tiến vào Hóa Long Trì!
Khi thấy Tử Huyên, mới biết được Tử Huyên còn quá mức trẻ, bằng chừng ấy tuổi đã có được cảnh giới Tôn Huyền ngũ trọng, chẳng những tương lai tiềm lực kinh người, mà thực lực hiện giờ cũng cực kỳ đáng sợ.
Bởi vậy, mặc dù bản thể Ngao Hiên chính là Kim Long cường đại, nhưng giờ khắc này cũng không sinh ra được chút ngạo khí nào cả
- Ta đã biết, cho nên thật không có ý tứ!
Tử Huyên nhẹ nhàng gật đầu nói.
Tầm quan trọng của Hóa Long Trì nàng đã rất rõ ràng, rất rõ ràng, vào thời điểm này, cướp đi danh ngạch của Ngao Hiên chính là bất đắc dĩ, bản thân Tử Huyên cũng không muốn làm vậy.
Nàng cực kỳ không muốn bỏ lại Thần Dạ mà đi, nhưng cũng hiểu rất rõ, thời gian Tâm Chủng phát tác dài ngắn đối với Thần Dạ mà nói càng là một loại tra tấn.
- Tử Huyên!
Thần Dạ không khỏi cầm chặc tay Tử Huyên, hắn rất rõ ràng trong lòng nàng suy nghĩ gì, vẻ lo lắng trong ánh mắt lại càng thêm nồng đậm.
Nếu như có thể thì hắn nguyện ý thay thế Tử Huyên đi ứng phó ba khảo nghiệm này, nhưng vậy không được.
Long tộc là Yêu Tộc tộc Chí Tôn, mỗi một thành viên Long tộc đều cực kỳ ngạo khí, bọn hắn cũng không sợ thất bại, cũng không sợ tử vong, cũng chính vì ngạo khí như vậy nên khiến tiêu chuẩn bọn hắn nhận thức một người cũng sẽ trở nên cực kỳ đơn giản, đó chính là phải có được thực lực khiến bọn hắn khuất phục.
Mặc dù không có thực lực như vậy cũng được, nhưng ít nhất cũng có lòng tin đánh một trận, nếu không, mặc dù là Thần Dạ hỗ trợ thông qua được khảo nghiệm thì những thành viên Long tộc cao ngạo này đối với Tử Huyên cũng sẽ chẳng thèm ngó tới, thậm chí sẽ vì vậy mà làm ra một ít chuyện quá khích, đây không phải là kết quả mà Thần Dạ muốn thấy
- Yên tâm, ta sẽ tốt thôi mà.
Tử Huyên tự nhiên cười nói, chợt người nhẹ nhàng đáp xuống, đứng ở đối diện Ngao Hiên, chắp tay ôm quyền, nói:
- Xin chỉ giáo!
Mây trôi nước chảy như vậy khiến cho Ngao Hiên nhướng mày kiếm, nhìn chằm chằm vào Tử Huyên, nói:
- Ta sẽ không bởi vì ngươi là khách quý của Long tộc ta mà hạ thủ lưu tình đâu. . . .
- Như vậy tốt nhất, bằng không thì ta sẽ không an tâm.
Một câu khiến trong mắt Ngao Hiên đột nhiên nổi lên chiến ý, nháy mắt sau đó, linh khí bàng bạc quanh thân hắn đột nhiên nổ tung.
Oanh!
Khí thế cường đại giống như cuồng phong điên cuồng quét qua trong không gian.
- Tôn Huyền thất trọng cảnh giới!
Hai mắt Thần Dạ có chút xiết chặt, ngược lại không ngờ tới, Ngao Hiên này tuổi không lớn lắm, nhưng một thân tu vị lại cao thâm như thế.
- Sao hả, có chút ngoài ý muốn đúng không?
Long Hoàng đi tới bên người Thần Dạ vừa cười vừa nói:
- Ngao Hiên chính là một người xuất sắc nhất trong đồng lứa Long tộc hiện giờ, đừng thấy hắn tuổi không lớn lắm, đương nhiên, nếu so sánh với tuổi thọ nhân loại các ngươi thì không cách nào sánh được. . . . Một thân thiên phú tu luyện của hắn còn trên cả ta, nếu không phải huyết mạch của ta thuần khiết hơn hắn thì Truyền Thừa Chi Địa của Huyền Đế bệ hạ lần này đã là hắn đi rồi!
Nghe vậy, Thần Dạ nhướng mày, nói:
- Không lẽ trước khi đi, các ngươi đã biết rõ phương truyền thừa kia chính là thuộc về Huyền Đế sao?