Tóc bạc tung bay giữa không trung, từ trong Thiên Đao, từng đạo năng lượng nhanh chóng tràn ngập trong cơ thể Thần Dạ. Sau đó, chúng dọc theo kinh mạch bắt đầu khởi động....
Những năng lượng này không thuộc về Thần Dạ, do mạnh mẽ hấp thu mà đến nên thân thể Thần Dạ cũng là không thể chịu đựng được.
Gương mặt của hắn, giờ phút này tỏ ra cực kì hung ác. Lần này đây chính là đối mặt với cao thủ cảnh giới Thông Huyền. Bởi vậy, Thần Dạ không có nửa phần lưu tình đối với chính mình. Hiện nay Đao Linh đang trong giấc ngủ say để luyện hóa lợi ích được Quỷ Chân Nhân dành cho, nên hắn liền không kiêng nể gì mà hấp thu lực lượng của Thiên Đao.
- A!
Không thể chịu đựng được đau đớn, khiến cho Thần Dạ không nhịn được ngửa mặt lên trời gầm rống. Liền ở trong khoảnh khắc này, Thiên Đao trong tay hắn nổi giận chém xuống. Một cỗ khí tức bá đạo không cách nào hình dung trong lúc đó phân tán tách ra khỏi hắn, thiên địa đều phảng phất bị dẫn dắt, có tiếng sấm mơ hồ vang vọng giữa chín tầng trời !
Thiên Đao xé gió phá không như vào chỗ không người, vào lúc đao mang lóe lên, lấy tốc độ cao nhất nên mặc dù xuất hiện chậm một bậc, nhưng lại công kích cùng lúc với Trường Tôn Nhiên, ập đến đồng thời cùng trong một lúc !
Mắt nhìn hai đạo công kích cường đại xé gió bay đến, sắc mặt Trầm Nhất Sơn cũng là không có biến đổi chút nào. Bất kể là năng lượng của Thần Dạ làm cho người ta kinh ngạc, hay là năng lượng mà Trường Tôn Nhiên thu hoạch được sau khi đã mở ra cấm chế, thì đối với hắn mà nói đều không có uy hiếp quá lớn.
Thần thông của cảnh giới Thông Huyền, đâu phải là có chút mật pháp cùng thủ đoạn, là có thể đủ cùng chống đỡ chính diện !
Trầm Nhất Sơn lạnh lùng cất tiếng cười, la bàn trong tay chợt lấy tốc độ trình độ cao nhất mà bắt đầu xoay tròn. Một lát sau, một cỗ dao động năng lượng cực mạnh tuôn trào dữ dội ra từ trong la bàn.
Vào lúc dao động kia khuếch tán, một đạo hào quang xanh lè cũng tuôn trào dữ dội ra. Tất cả dao động được vầng ánh sáng xanh lè kia bao bọc, tức thì ngưng tụ. Chỉ sau nháy mắt thì tại trước người Trầm Nhất Sơn đã hóa thành một vòng xoáy xanh lè áng chừng hơn mười trượng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Vào thời khắc vòng xoáy xanh lè vừa mới hình thành, kiếm quang cùng đao mang đã song song ập đến. Chúng lấy thế chém sắt như bùn mà hung hăng lọt vào trong vòng xoáy màu xanh kia.
Khi đôi bên vừa mới tiếp xúc thì rõ ràng nhìn thấy. Ở trong vòng xoáy xanh lè bắt đầu khởi động năng lượng khủng bố, đúng là nó không hề phí bao nhiêu khí lực, liền đã hòa tan kiếm quang cùng đao mang.
Chỉ sau một giây, có hai chùm tia sáng màu xanh bắn ra nhanh như Lôi Đình từ trong cơn xoáy đang quay tròn với tốc độ cực nhanh. Hai người Thần Dạ và Trường Tôn Nhiên căn bản là không hề né tránh nổi, đành phải đều tự đem năng lượng Huyền Khí của mình để hình thành từng đạo chướng ngại vật vô hình để che chắn ở phía trước!
Chùm tia sáng màu xanh, vô cùng sắc bén, lớp chướng ngại vật Huyền Khí do hai người dùng Huyền Khí xây dựng mà thành cơ hồ không hề phát huy ra nổi được bao nhiêu hiệu quả, thì chúng đã bị cắt ra, đều biến mất.
Tức thì, chùm tia sáng màu xanh vẫn còn khí thế dũng mãnh, liền công kích ở trên ngực hai người.
Nhưng mà có thể nhìn thấy, giờ phút này Trường Tôn Nhiên đã mở cấm chế ra, làm cho nàng có được thực lực cảnh giới Thượng Huyền trở lên, tuy là nó không đỡ nổi chùm tia sáng màu xanh nhưng cũng tiêu hao khá nhiều năng lượng của nó. Vì thế một kích này, đối với Trường Tôn Nhiên mà nói lại không phải rất nghiêm trọng.
Thần Dạ lại không được như thế, sức chiến đấu của hắn tất nhiên kinh người, nhưng Huyền Khí của bản thân vẫn chỉ ở cảnh giới Sơ Huyền Bát Trọng. Vừa rồi phòng ngự, cũng không làm hao tổn quá nhiều năng lượng của chùm tia sáng màu xanh. Bất kể là năng lượng Thiên Đao, hay năng lượng từ trong lòng đất trong Long Nguyên, trước khi chưa được luyện hóa hoàn toàn thì từ đầu đến cuối hắn cũng không thể sử dụng tùy theo ý mình.
Chùm tia sáng màu xanh kia, dù chưa xuyên thủng lồng ngực hắn, nhưng cũng tạo ra một cái lỗ to chừng bằng ngón cái. Máu tươi chảy ra ồ ồ, nếu không bởi vì có Bách Chiến Quyết đã nhập môn thì một kích này, nhất định sẽ xuyên thủng ngực hắn.
Hai người liên thủ, cơ hồ có thể nói là tiến công cường đại nhất. Nhưng lại vẻn vẹn để cho khí tức của Trầm Nhất Sơn hơi có vẻ có chỗ bất ổn. Cao thủ Thông Huyền cường đại, có thể thấy được khủng bố ra sao!
- Thần Dạ!
Nhìn bóng dáng kia giống như con chim đã mất đi tất cả khí lực rồi nặng nề rơi xuống trên mặt đất, gương mặt Trường Tôn Nhiên lập tức trở nên cực kỳ đáng sợ.
Xoay người lại, nhìn Trầm Nhất Sơn ở xa xa mà Trường Tôn Nhiên quát chói tai:
- Ngươi dám làm hắn bị thương ?
- Gây tổn thương hắn?
Mắt nhìn Thần Dạ không biết sống chết, Trầm Nhất Sơn chép miệng một cái, cười nhạt mà nói:
- Kế tiếp, là đến phiên ngươi !
- Hảo, ta chờ ngươi giết ta.
Vẻ mặt của Trường Tôn Nhiên, lại chỉ trong thoáng qua đã vô cùng bình tĩnh trở lại. Phảng phất Thần Dạ trọng thương không biết sống chết thì nàng cũng không hề nhìn thấy, mà ngay cả tánh mạng của mình thì nàng giống như cũng không phải đang trong cơn nguy cấp. Ánh mắt có hơi trống rỗng nhìn về phía trước.
Tuy nhiên, ở trong âm thanh bình tĩnh này lại khiến người ta nghe ra đang che giấu một cái gì đó cực kỳ nặng trình trịch. Nó hình như là sự nặng nề trước khi bão táp tới, càng như là sự kiềm chế trước khi núi lửa bùng phát dữ dội.
Đôi mắt Trầm Nhất Sơn hơi hơi căng thẳng, hắn đã cảm ứng được có gì đó không đúng. Cho nên lập tức không còn chần chờ, hai tay vừa động, năng lượng Huyền Khí hào hùng liền không ngừng đẩy vào trong la bàn ở trước người.
Lập tức, tốc độ xoay tròn của la bàn kia vừa mới hơi chậm lại, thì một lần nữa lấy tốc độ cao nhất để mà bắt đầu xoay tít mù. Trong khoảnh khắc sau đó, dao động năng lượng có vầng sáng xanh lè bao bọc liền tuôn trào dữ dội ra.
Một vòng xoáy màu xanh xấp xỉ như mức độ vừa rồi, hiện ra lần thứ hai.
- Ông ông! Ông ông! Ông ông!
Giờ phút này, vòng xoáy màu xanh do Trầm Nhất Sơn thao tác đã cực kì nhanh chóng cuốn về hướng Trường Tôn Nhiên đang đứng với cường độ mạnh hơn.
Vòng xoáy màu xanh đi qua nơi nào,cỗ năng lượng cường đại dao động kia lại có được khả năng nuốt chửng vạn vật. Bằng mắt thường có thể thấy được, không khí trong thiên địa hoàn toàn bị hấp thu, lớp lá rụng đá vụn trên mặt đất cũng là cùng nhau bị hút vào trong đó rồi biến mất không thấy tăm tích đâu nữa. Phàm là những nơi vòng xoáy đi qua, tất cả chỉ trong thời gian ngắn ngủi nhất đã trở thành hoàn toàn chân không.
Uy lực thi triển như vậy làm cho người ta không chút nghi ngờ, nếu như tu vi của Trầm Nhất Sơn cũng đủ cường đại, vậy khi thi triển ra một thức này thì liệu có khả năng đều nuốt chửng cả thiên địa vào hay không.