Đế Quân

Chương 431: Hắc mang



Nghe vậy, khuôn mặt của Nhạc hùng méo mó vô cùng, tàn bạo nói:

- Cương Thi tiền bối, giết tất cả bọn họ, ngươi muốn, ta tất cả đều đáp ứng với ngươi.

- Kiệt kiệt, yên tâm, bọn họ một người cũng chạy không thoát!

Không gian nhất thời uốn khúc lại, một đạo thân ảnh liền từ trong đó chậm rãi đi ra.

Rất nhiều người đều là ánh mắt ngưng tụ, thân ảnh xuất hiện kia chính là một vị lão giả, nhưng lão giả này... Hắn một thân trường bào đen nhánh, toàn thân khô héo như củi, khuôn mặt gầy gò cơ hồ không có nửa điểm huyết sắc, trực tiếp khiến cho người ta có cảm giác lạnh băng.

Một đôi đồng tử kia cư nhiên cũng không có nửa điểm tình cảm của nhân loại, tràn đầy trong đó ngoại trừ giết chóc ra liền không có những nhan sắc khác, cả người toàn thân thoạt nhìn giống như là Nhạc Hùng gọi, cực kỳ giống một cỗ cương thi!

Mắt nhìn lão giả này, người của Hiên Quang thành, từng người đều là thở mạnh cũng không dám thở ra ngoài một tiếng.

Tu vi cảnh giới Lực huyền lục trọng có lẽ không cách nào để cho mọi người đều không thể động đậy, song, thi khí xen lẫn trong khí tức kia cũng là có một loại cảm giác ghê tởm không nói ra lời.

Sau khi hít mạnh một hơi, Mạc Lăng Sơn tiến lên một bước, hướng về phía giữa không trung ôm quyền nói:

- Cương Thi tiền bối, đây là ân oán của hai đại thành trì chúng ta, còn hi vọng tiền bối ngươi không nên nhúng tay, tiền bối có điều kiện gì cứ mở miệng, tại hạ nhất định sẽ thỏa mãn tiền bối.

Thực lực của hai đại thành trì cơ hồ không sai biệt lắm, Mạc Lăng Sơn có thể đánh bại Nhạc Hùng, nhưng nếu muốn đem hắn kích sát lại không dễ dàng như vậy, nếu như không phải là cường đại của Tử Huyên, Mạc Lăng Sơn căn bản sẽ không có lòng tin vào hôm nay toàn diện khai chiến với Diêu Quang thành.

Hiện tại chỉ cần ổn định Cương Thi lão quỷ này, đám người Nhạc Hùng như cũ không đủ gây sợ.

- Kiệt kiệt!

Cương Thi lão nhân cười quái dị nói:

- Tốt, chỉ cần ngươi có thể lấy ra thứ lão phu cần, không nhúng tay vào thì lại có ngại gì?

- Cương Thi tiền bối, ngươi không thể nói chuyện không giữ lời.

Nhạc Hùng có chút nóng nảy, lập tức nói.

- Hắc, tiểu bối, đồ vật mà lão phu muốn ngươi còn chưa cho lão phu, cho nên giữa chúng ta cũng không tồn tại hứa hẹn, ít om sòm một chút, nếu không đừng trách lão phu không khách khí.

Cương Thi lão nhân lạnh giọng quát lên.

Thấy có cơ hội, Mạc Lăng Sơn không chút do dự vội nói:

- Nhưng không biết tiền bối cần gì?

Cương Thi lão nhân nói:

- Không nhiều lắm, Thực Cốt thảo, Đoạn Tràng hoa, Thất Diệp Hóa Tâm Căn, ba dạng đồ vật này chỉ cần ngươi có một dạng, như vậy lão phu quay đầu bước đi tuyệt không nhúng tay vào.

- Thực Cốt thảo, Đoạn Tràng hoa, Thất Diệp Hóa Tâm căn!

Đám người Mạc Lăng Sơn nhẹ giọng nỉ non, trong đồng tử mỗi người đều là vẻ mờ mịt, hiển nhiên bọn họ trước kia ngay cả nghe cũng chưa nghe nói qua.

Thấy vậy Nhạc Hùng hét lớn:

- Cương Thi tiền bối, bọn họ không có khả năng có, hiện tại ngươi có thể ra tay được chưa?

- Tiền bối, chúng ta hiện tại không có, nhưng ngươi cho chúng ta một ít thời gian, nhất định sẽ vì ngươi tìm được.

Mạc Lăng Sơn cũng là hô lên ngay sau đó.

Cương Thi lão nhân lắc đầu, cười hắc hắc nói:

- Cái này không cần thiết, nếu không có, vậy các ngươi liền đi chết đi!

Khí thế cường đại nhất thời lại một lần nữa tịch quyển mà ra.

Sắc mặt của Mạc Lăng Sơn bỗng nhiên lạnh lại:

- Tử Huyên cô nương, Nhạc Hùng kia do ngươi tiếp, Cương Thi lão quỷ giao cho ta, những người khác đánh một trận đi!

Nghe vậy Tử Huyên cũng là gật đầy, Mạc Lăng Sơn này cũng có tín nghĩa, không có vào lúc này bỏ đá xuống giếng, đem nàng giao ra đi đổi lấy tính mạng của hắn cùng những người khác.

- Mạc Lăng Sơn, đối thủ của ngươi là ta, Cương Thi tiền bối, nàng kia làm phiền ngươi ra tay giúp đỡ bắt giữ, bổn tọa muốn cho nàng sống không bằng chết!

Nhạc Hùng lắc mình mà ra, đem Mạc Lăng Sơn ngăn chặn lại, hắn mặc dù rất muốn đích thân bắt lại Tử Huyên để báo thù cho Nhạc Phong, nhưng trong trong lại hiểu được nếu như để cho Mạc Lăng Sơn kiềm chế được Cương Thi lão quỷ, trận chiến này tuy đến cùng Diêu Quang thành hắn có thể chiến thắng, nhưng tổn thất cũng sẽ rất lớn.

Nhạc Phong là nhi tử của hắn không giả, vì nhi tử báo thù hắn có thể toàn lực ứng phó, nhưng những người khác liền chưa chắc có thể tâm phục rồi, Nhạc Hùng hắn nếu muốn tiếp tục cường thế nắm Diêu Quang thành trong tay cùng với tương lai ngay cả Hiên Quang thành đều nắm trong tay liền phải có điều hi sinh.

May mà có Cương Thi lão quỷ xuất thủ, nàng kia trốn không thoát, đến lúc đó liền có thể để cho nhi tử chết được nhắm mắt.

Theo Mạc Lăng Sơn cùng Nhạc Hùng lần nữa đại chiến lên, cả Hắc Long sơn đỉnh liền là bộc phát ra từng đạo sát cơ hỗn độn.

Cho dù sau khi đám người Chung Luyện nhìn thấy xảy ra biến cố, trong lòng vô cùng không tình nguyện xuất thủ, nhưng ở trong lúc này cũng không thể thuận theo bọn họ được, bọn họ đều là hiểu được cho dù chạy đi bất kể, sau chuyện này Nhạc Hùng cũng là không bỏ qua cho bọn họ.

Thay vì sau này từng người bị đánh bại, không bằng hiện tại ra sức liều mạng có lẽ còn sẽ có sinh cơ xuất hiện.

Chính là ôm loại ý nghĩ như vậy, mặc dù thế cục bất lợi, người của Hiên Quang thành đều là vẫn bộc phát ra chiến ý cường đại.

- Kiệt kiệt, giết người a, đây chính là việc mà lão phu nguyện ý làm nhất.

Tinh phong khiến cho người ta ghê tởm lại một lần nữa phô thiên cái địa, thân ảnh của Cương Thi lão nhân cơ hồ giống như thuấn di mà xuất hiện ở trước mặt Tử Huyên, hai tay kia ở trong hắc bào vươn ra, cũng là không có khô héo của huyết nhục, lại giống như là đao phong hiện lên hào quang bén nhọn.

Cương Thi lão nhân kia lấy chưởng làm đao, nhanh như tia chớp xuyên thấu không khí, lăng không hướng về phía cổ của Tử huyên tật bắn mà đến.

Ở trên đầu ngón tay khô héo này, năng lượng huyền khí cường bạo cực đoan ngưng tụ, từng đạo gió xoáy lăng lệ liền là rất nhanh trình hiện xuất ra, uy lực của một chưởng này cũng đạt đến trình độ xé rách tinh thiết.

Đối mặt với thế công lăng lệ bậc này của Cương Thi lão nhân, sắc mặt của Tử Huyên cũng là hơi hiện lên ngưng trọng, hai mắt nàng chăm chú nhìn chằm chằm vào chưởng phong dữ dội lướt đến kia, đợi đến khi Cương Thi lão nhân tới trước gần nàng hơn một xích, Tử Huyên mới giống như lão hổ vận sức chờ phát động đột nhiên xuất thủ!

Thủ chưởng của Tử Huyên ở dưới huyền khí bao phủ cơ hồ là dán ở thủ chưởng của Cương Thi lão nhân mà xuyên qua, rồi sau đó lòng bàn tay phách một cái, nặng nề phách vào trên mu bàn tay của người này.

Mặc dù chênh lệch giữa song phương có chút lớn, nhưng ở bên trong huyền khí của Tử Huyên cũng là ẩn chứa lực lượng lôi đình bá đạo, vì vậy vẫn là đem thế công của Cương Thi lão nhân hóa giải được.

- Cảnh giới Thông Huyền bát trọng!

Một kích vô ích cũng là để cho Cương Thi lão nhân nhạn ra được thực lực chân thật của Tử Huyên, lúc này không khỏi để cho lão kinh hãi, cao thủ Thông Huyền trẻ tuổi như vậy cũng không thấy nhiều, hơn nữa Tử Huyên còn là ở bên trong cảnh giới này đi tới trình độ tương đối cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.