Đế Quân

Chương 442: Nguy cơ (1)



Lực lượng linh hồn tất nhiên không cần phải "Nhìn" mới có thể tìm được con đường phía trước, nhưng sau khi linh hồn lực lướt qua độc đan tiến vào trong phiến thiên địa không biết kia, một cỗ cảm giác tim đập nhanh liền là lập tức từ trong hồn phách của Thần Dạ tán phát ra.

Trước đó Thần Dạ cho tới bây giờ đều chưa từng đi qua phương thiên địa này, thời điểm phong ấn độc đna cũng là biết chỉ cần đem độc đan phong ấn lại, như vậy năng lượng của phương thiên địa này liền không cách nào lấy độc đan làm môi giới, tiến tới xúc phạm Linh nhi.

Cho nên Thần Dạ liền chưa từng nghĩ qua muốn tiến vào trong phương thiên địa kia...

Cũng là không ngờ được, một sát na này khiến cho Thần Dạ cảm giác được có tử ý ở biên giới sụp đổ dũng đọng. Mà cái gọi là sụp đổ không chỉ là thân thể, linh hồn cũng là như thế.

Đây là đang báo cho hắn, lấy năng lực của hắn nếu như mạnh mẽ tiến vào, như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Vẻ mặt của Thần Dạ hơi hơi đình trệ, sau khi hít một hơi thật sâu, hàm răng khẽ cắn, chợt thúc dục linh hồn lực mạnh mẽ hướng chỗ sâu tuôn ra.

Thân thể của Linh nhi đã xảy ra biến hóa nào đó không biết được, mà Thần Dạ cũng dám đoán chắc rằng thiên hạ hôm ay, nếu như nói còn có thể có một người trợ giúp được Linh nhi, không phải hắn thì không ai khác!

Phải biết rằng độc đan chính là do Thần Dạ phong ấn, những người khác cho dù lực lượng linh hồn có thể đi vào cũng không phát hiện ra được cổ quái của Linh nhi, tự nhiên cũng sẽ không có cái gì gọi là hỗ trợ.

Đã đáp ứng Tử Huyên, cấp cho Linh nhi một cái tương lai mới, cũng là hứ hẹn với Linh nhi muốn một mực đối tốt với nàng, mà tiền đề của tốt chính là muốn Linh nhi không thể có bất kỳ sai lầm nào.

Hành động lần này sẽ có nguy hiểm nhất định, chỉ riêng là cảm giác tim đập nhanh dũng động ở trong linh hồn liền là để người biết, một cái không tốt, Thần Dạ liền hãm vào bên trong đó cũng nói không chừng.

Nhưng vì Linh nhi, Thần Dạ không sợ hãi chút nào!

Đây không đơn thuần là Thần Dạ muốn thủ vững hứa hẹn đã đáp ứng, hắn càng thêm tin tưởng Linh nhi cũng là sẽ không thương hại chính mình!

Thần Dạ tin tưởng Linh nhi sẽ không thương tổn hắn!

Độc đan đã bị không chế, chỗ sâu phương tinh không hạo hãn này liền là không có môi giới, năng lượng trong đó liền không cách nào xuyên qua, chỉ có thể co đầu rút cổ ở trong này, tồn tại tựa như u linh.

Ở lần đầu tiên Thần Dạ đến chỗ này, hắn liền cảm giác được tiên thiên chi độc đối với Linh nhi mà nói hẳn là quá trình thảm thống.

Bởi vì tiên thiên chi độc muốn ngưng kết trở thành một quả độc đan, nếu như không có những điều kiện khác, chỉ riêng tiên thiên chi độc như vậy thế tất không thể nào hóa ra một quả độc đan!

Thể chất của Linh nhi mới là điều kiện duy nhất để cho độc đan xuất hiện!

Mặc dù nói thân thể của mỗi một người đều có thể bộc phát ra lực lượng không thể tin nổi, ở trong lòng võ giả, cái gọi là tu luyện, là nghịch thiên mà đi, trên thực tế cũng là đang không ngừng khai phá bản thân, thân thể con người vốn là bảo tàng vô cùng vô tận.

Lời tuy như thế, nhưng thử nghĩ một chút, trong thân thể của người bình thường há lại có một phương thiên địa như thế?

Dĩ nhiên nếu như trong cơ thể Linh nhi không có một phương thiên địa như thế, có lẽ nguy hại của tiên thiên chi độc đối với Linh nhi cũng sẽ có kết quả bất đồng.

Cho nên chính là cái nguyên nhân này Thần Dạ mới tin tưởng Linh nhi sẽ không thương tổn đến hắn

Bất kể nói như thế nào, phương thiên địa kỳ lạ này vẫn là ở đang ở trong thân thể của Linh nhi, cũng là thuộc về Linh nhi.

Lúc trước bởi vì tồn tại của tiên thiên chi độc cùng độc đan, Linh nhi căn bản không cách nào khống chế được một phương thiên địa này trong cơ thể nàng, mà nay độc đan bị phong ấn đã lâu, lấy tu vi của Linh nhi có lẽ chẳng bao giờ cùng phương thiên địa này tiếp xúc qua, nhưng đây cũng không quan trọng...

Chỉ cần Linh nhi dần dần trưởng thành, cho dù còn chưa tiếp xúc đến phương thiên địa này, lực lượng linh hồn của nàng cũng sẽ cố ý hay vô tình mà cùng phương thiên địa này tiến hành câu thông, chỉ là hết thảy đây bản thân Linh nhi còn chưa từng phát hiện.

Tuy nói chưa từng câu thông qua, nhưng nếu như Thần Dạ ở bên trong này xảy ra nguy hiểm mà nói, như vậy bản năng liền sẽ khiến Linh nhi vô ý thức đi bảo vệ Thần Dạ.

Trong thế giới hắc ám khôn cùng, linh hồn lực lượng của Thần Dạ giống như là một luồng tàn hồn mất đi phương hướng, ngoại trừ con đường lùi về phía sau biết rõ ra, hắn không biết nên đi tới đâu.

Bất luận là trái phải hay là phía trước, hay là lưu lại nguyên chỗ đều khiến cho Thần Dạ mang đến một cảm giác bị áp bách thật lớn, mà loại áp bách này không đơn thuần là nhằm vào lực lượng linh hồn, lại càng thật giống như xuyên qua hai cỗ thân thể, trực tiếp xuất hiện ở trên cỗ hồn phách kia trong không gian ý thức của Thần Dạ.

Trùng kích đáng sợ đột nhiên xuất hiện, thân thể của Thần Dạ bỗng nhiên run rẩy mà co rút lại, giờ khắc này Thần Dạ trực tiếp có thể cảm ứng được cái gọi là mùi vị của tử vong.

May mà hồn phách hiện tại cũng không biết xảy ra loại biến cố nào mà lớn mạnh hơn rất nhiều, ngược lại vẫn có thể để cho Thần Dạ tiếp tục kiên trì.

Nếu có thể kiên trì, Thần Dạ liền là không quản không hỏi, toàn tâm đi dò xét phương không gian không biết này.

Song bất kể hắn thúc dục lực lượng linh hồn như thế nào, ở trong phiến thiên địa mênh mông này, vô luận là đạo lực lượng linh hồn đi tới rất xa, hiện tại dưới lực cảm tri của Thần Dạ chỉ có hai chữ --- Cường đại!

Là cường đại không thể địch nổi!

Trừ cái này ra, Thần Dạ cũng lại không cảm ứng được bất kỳ một điểm khác thường nào!

- Tại sao có thể như vậy?

Thần Dạ không khỏi nhẹ lẩm bẩm một tiếng, cỗ khí tức thủ hộ Linh nhi này mặc dù là mới xuất hiện sau khi phong ấn độc đan, song Thần Dạ có thể bảo đảm nó tuyệt đối không phải là trống rỗng mà "Hiện"!

Để cho độc đan ngưng kết ra là thể chất của Linh nhi, mà cổ quái lớn nhất của thể chất Linh nhi liền ở chỗ này, Thần Dạ có lý do tin tưởng cỗ khí tức kia xuất hiện cùng với phương thiên địa này không thoát khỏi liên quan.

Nhưng mà tại sao ở chỗ này liền cảm ứng không tới nửa điểm khác thường tồn tại?

Chẳng lẽ là còn xâm nhập chưa đủ?

Mi tâm của Thần Dạ chấn động, lần nữa khẽ cắn răng, một lát sau lực lượng linh hồn lại một lần nữa bạo xạ về phía trước.

- Oanh!

Liền vào lúc này như có một tiếng nổ vang dội, Thần Dạ nhất thời cảm giác được năng lượng toàn thân chính mình đều phảng phất theo lực lượng linh hồn xâm nhập mà bị rút sạch.

Không chỉ là năng lượng huyền khí, thậm chí là hồn phách của hắn vào lúc này cũng bắt đầu run rẩy, sau đó giống như là nhận được dẫn dắt sắp sửa bị kéo ra khỏi không gian ý thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.