Đế Quân

Chương 721: Độc Ác



Vì cứu ra mẹ con Tử Huyên, Thần Dạ không ngại bộc lộ ra một chút, nhưng nhất định phải sử dụng vào thời điểm mấu chốt, bằng không thì tất cả sẽ không có chút ý nghĩa nào, còn có thể rước lấy phiền toái càng lớn hơn nữa.

Về phần chủ quan!

Thần Dạ ánh mắt phát lạnh, nữ tử đột nhiên xuất hiện kia đến tột cùng là người nào, đến thật đúng lúc, ngay khi kế hoạch hắn sắp thành lại xuất hiện, thật quá đáng hận!

- Chủ nhân, đừng suy nghĩ nhiều, trước tiên dưỡng thương cho tốt đi, kế tiếp, sợ là phải sáng suốt hơn nữa mới được!

Thần Dạ nhẹ gật đầu, chợt nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.

- Cô nương, đa tạ!

Trong Lăng Tiêu Điện, Tiêu Lang Anh tự mình nói lời cảm tạ nữ tử trẻ tuổi kia, thái độ chân thành như vậy quả thật khiến người có chút ngoài ý muốn.

Kỳ thật hảo hảo suy nghĩ một chút thì cũng không thấy có gì ngoài ý muốn nữa.

Hôm nay Tiêu Vô Yểm đánh một trận với Thần Dạ, tuy cuối cùng người Tiêu gia có thể cưỡng ép ra tay, không đến mức khiến Tiêu Vô Yểm rơi vào tay Thần Dạ, nhưng nếu thế thì Lăng Tiêu Điện và bản thân Tiêu Vô Yểm thế tất sẽ lưng đeo bêu danh không thể xóa nhòa.

Có được thế lực cường đại, tựa hồ cũng không cần quan tâm cái gọi là bêu danh, nhưng cái này cũng không nhất định.

Tiêu Vô Yểm đã nói là công bằng đánh một trận!

Người của Tiêu gia nếu ra tay, không khỏi sẽ làm trò cười cho người khác, người bình thường mặc dù chỉ để ở trong lòng, nhưng những thế lực tương đương thì sao?

Tứ đại bá chủ cao cao tại thượng, chưa hẳn không có người khiêu chiến?

Chỉ cần người có tâm không ngừng tuyên dương, đối với thanh danh của Lăng Tiêu Điện sẽ càng ngày càng kém, hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí Lăng Tiêu Điện, dưới loại tình huống đó, người khiêu chiến, thậm chí người đối đầu nếu đồng loạt ra tay, Lăng Tiêu Điện tuy có thể vượt qua được nhưng thế tất cũng sẽ nguyên khí đại thương.

Đến lúc đó, tên tuổi một trong Tứ đại thế lực bá chủ có thể giữ được không còn chưa biết được.

Giờ nử tử trẻ tuổi này ra tay liền tiêu trừ được tất cả tai hoạ ngầm, dù cho vẫn còn có chút ảnh hưởng, nhưng bằng vào thế lực của Lăng Tiêu Điện tuyệt đối có thể đè xuống được.

Tiêu Lang Anh có thái độ như vậy cũng là hợp tình hợp lý.

Nữ tử trẻ tuổi vội vàng né qua một bên, cười khẽ:

- Đây là vãn bối phải làm, tiền bối ngàn vạn đừng làm vậy.

Tiêu Lang Anh nhẹ gật đầu, lập tức cũng không khách khí nữa, dùng thân phận của hắn, có thể biểu hiện ra thái độ như vậy đã đủ khiến rất nhiều người thụ sủng nhược kinh rồi.

- Cô nương lần này cứu được Vô Yểm, lại giúp Lăng Tiêu Điện đại ân, không biết chúng ta có thể giúp gì được không, nếu cần cô nương cứ việc mở miệng

Lúc này, Tiêu Long mở miệng nói.

Nữ tử trẻ tuổi cười nhạt một tiếng, ánh mắt lưu chuyển, nhìn về phía mặt đại điện, sau khi trở về, trải qua đám cao thủ Tiêu gia hỗ trợ chữa thương thì trạng thái Tiêu Vô Yểm hiện giờ đã khá hơn một chút rồi.

Bất quá, tinh thần vẫn cực kỳ uể oải, lại không phải vì thương thế mà là do trong lòng hắn.

- Tiêu thiếu chủ, một lần bị Thần Dạ đánh bại, đã mất đi lòng khiêu chiến rồi sao?

Tiếng nói truyền ra, tất cả mọi người trong đại điện đều nhíu mày một cái, bọn họ cũng đều biết nguyên nhân, nhưng nói rõ ràng như vậy chẳng phải quá đả kích Tiêu Vô Yểm sao?

Nữ tử trẻ tuổi không quản những người khác nghĩ gì, tiếp tục nói:

- Té ngã ở đâu thì đứng lên tại chỗ đó, đây là tố chất mà võ giả phải có, Tiêu thiếu chủ, tu luyện nhiều năm, ngươi thậm chí ngay cả đạo lý này cũng không rõ ràng sao?

Ông!

Trong đại điện, lập tức có một hồi khí cơ cuồng mãnh bắt đầu khởi động lấy, nhưng chỉ sau một lát, đạo khí cơ này đã biến mất vô tung vô ảnh, Tiêu Vô Yểm lại lần nữa chán chường ngồi xuống.

Hôm nay hắn giết không được Thần Dạ, đủ để nói rõ tên kia càng ưu tú hơn hắn, ngày sau sao có thể đòi lại những khuất nhục của mình đây?

Thấy vậy, thanh âm cười nhạo của nữ tử trẻ tuổi càng đậm:

- Tiêu thiếu chủ, thấy bộ dáng này của ngươi, nói thật, thiêu chủ Lăng Tiêu Điện, ngươi thật sự không xứng!

- Đừng nói nữa, đừng nói nữa!

Tiêu Vô Yểm như nổi điên lên vậy.

Nữ tử trẻ tuổi lắc đầu, thản nhiên nói:

- Tiêu thiếu chủ, nếu để cho ngươi tự tay giết Thần Dạ, tâm ma của ngươi sẽ vì vậy mà biến mất không?

- Cô nương, ngươi có kế hoạch gì?

Kể cả Tiêu Lang Anh trong đó, tất cả mọi người đều lập tức nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi.

Nếu như không có Linh Nhi, Tiêu Vô Yểm và Tiêu Lang Anh, là người trọng yếu nhất của Lăng Tiêu Điện, một người là người thừa kế, một người là người cầm lái chính thức trước mắt, hai người này ở đây, địa vị bá chủ của Lăng Tiêu Điện vẫn có thể tiếp tục kéo dài.

Dù cho đã có Linh Nhi nhưng Tiêu Vô Yểm vẫn cực kỳ quan trong, Linh Nhi nếu muốn chính thức một mình đảm đương một phía còn cần có thời gian để phát triển cùng với giáo hóa!

Giết Thần Dạ, ai không muốn chứ!

Chỉ là hiện giờ, Thần Dạ đã chạy thục mạng vô tung, mặc dù là Tiêu Lang Anh cũng không thể tìm thấy được.

Nữ tử trẻ tuổi nói:

- Dẫn hắn đi ra, sau đó Tiêu thiếu chủ tự tay giết hắn đi.

Tiêu Lang Anh có chút nhíu mày nói:

- Cô nương, xin ngươi nói rõ ràng một chút.

- Ở trong lòng Thần Dạ, quan tâm nhất là mẹ con Tử Huyên và Linh Nhi, nếu không, hắn cũng không đến Lăng Tiêu Thành rồi.

Nữ tử trẻ tuổi mỉm cười nói:

- Cho nên, có thể dẫn hắn ra chỉ có mẹ con Tử Huyên

- Dẫn thế nào?

Mẹ con Tử Huyên vốn ở trong Lăng Tiêu Điện, đây là chuyện Thần Dạ đã biết rõ.

- Tự nhiên, Linh Nhi không thể động, mà Tử Huyên, các ngươi cũng không động được, nhưng nếu là người khác thì sao? Hoặc là, để Thần Dạ biết rõ, đây là cơ hội duy nhất có thể mang mẹ con các nàng đi, các ngươi nói, Thần Dạ có mạo hiểm xuất hiện không?

Mọi người khẽ giật mình, vẫn không rõ ý trong lời đó.

Nữ tử trẻ tuổi lại cười nói:

- Thiết hạ một phương lôi đài tỷ võ, Tử Huyên nếu chiến thắng, có thể cho nàng mang đi con gái, như vậy, Thần Dạ nhất định sẽ xuất hiện. Đương nhiên, người đối chiến với Tử Huyên nhất định phải khiến Thần Dạ tin tưởng tính chân thật của luận võ.

Nghe vậy, Tiêu Long bất giác cười khổ nói:

- Nhân tuyển này, khó tìm, vốn là Vô Yểm. . .

Lời này nói không được nữa, Tiêu Vô Yểm không phải đối thủ của Thần Dạ, càng thêm không phải đối thủ của Tử Huyên.

- Đông Vực song kiều quyết đấu, có lẽ sẽ rất hấp dẫn ánh mắt mọi người đấy!

Nữ tử trẻ tuổi cười nhạt nói.

- Chung Kỳ?

Tiêu Long không xác định nói:

- Nàng chưa chắc sẽ đáp ứng.

Nữ tử trẻ tuổi khẳng định nói:

- Nói cho nàng biết, một trận chiến này, có thể khiến Thần Dạ chết, như vậy, nàng nhất định sẽ đáp ứng thôi.

- Cô nương, ngươi tựa hồ biết được rất nhiều a!

Tiêu Vô Yểm đang chán chường đột nhiên lên tiếng.

Ánh mắt trong đại điện lại một lần nữa toàn bộ tề tụ vào trên người nữ tử trẻ tuổi, đúng vậy, nàng biết cũng quá nhiều đi.

- Bởi vì Thần Dạ và Tử Huyên cũng là người ta muốn giết, cho nên, chuyện của hai người bọn họ chuyện ta tất nhiên phải hiểu rõ ràng.

Đón lấy mọi người, ánh mắt nữ tử trẻ tuổi không hề né tránh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.