Đế Quân

Chương 728: Quần chúng xúc động



Khi một cỗ sát khí lạnh thấu xương xuất hiện lần thứ hai bên ngoài kết giới, hai đạo thân ảnh quỷ mị xuất hiện, không nói lời nào đã thấy năng lượng huyền khí bàng bạc hóa thành trùng kích hung mãnh, trực tiếp vọt thẳng tới kết giới.

- Thanh Mộc lão quái, Diệp Mang, đây là nơi của Lăng Tiêu Điện, hai người các ngươi dám càn rỡ!

Ngay khi hai đạo công kích sắp đụng vào kết giới, một đạo thân ảnh trực tiếp xé rách không gian xuất hiện, công kích hung mãnh kia đã bị người nọ dùng tay áo dễ dàng hóa giải.

- Tiêu Lang Anh!

Hai người Thanh Mộc lão quái bị bức lui vài bước, một lúc sau một thanh âm lạnh lùng nói:

- Đường đường Lăng Tiêu Điện lại làm ra việc hèn hạ như vậy, Tiêu Lang Anh ngươi còn không biết xấu hổ?

- Đợi đến khi Tử Huyên cùng Chung Kỳ lưỡng bại câu thương, không còn chút lực tái chiến, nàng kia đột nhiên xuất hiện còn hô hào tru diệt phản đò, Tiêu Lang Anh, ngươi cho rằng mọi người ở đây đều là người mù hay sao?

Nghe vậy Tiêu Lang Anh thản nhiên nói:

- Tử Huyên tỷ thí với Chung Kỳ chính là công bình công chính, về phần Huyền Y, đây là việc tư của tông môn người ta, không quan hệ với lão phu, cũng không quan hệ với các ngươi.

- Vô sỉ!

Thật nhiều người đang xem cuộc chiến hét lớn, chỉ bằng tu vi của Huyền Y cũng có thể phá vỡ phong ấn của Tiêu Lang Anh?

- Tiêu Lang Anh, ngươi quá vô sỉ, Lăng Tiêu Điện căn bản không xứng trở thành thế lực tứ đại bá chủ, cút ra khỏi Lăng Tiêu thành!

- Cút ra khỏi Lăng Tiêu thành!

Thanh âm tức giận dâng tràn, nhất thời nối liền không dứt vang vọng, khiến nhóm cao thủ Lăng Tiêu Điện sắc mặt đều xanh mét.

Thanh Mộc lão quái lạnh lùng cười nói:

- Tuy nói khi thế lực đi tới một loại trình độ nào đó có thể khinh thường lòng người có quy phục hay không, nhưng mất đi lòng người cũng là một chuyện tai họa. Tiêu Lang Anh, thu lại kết giới, thả Tử Huyên, nói cách khác sau này Lăng Tiêu Điện các ngươi đừng hòng sống yên ổn.

- Chỉ bằng các ngươi?

Tiêu Lang Anh cười lạnh một tiếng, quát khẽ:

- Câm mồm!

Khí thế cường đại như trận phong bạo nháy mắt thổi quét cả quảng trường, toàn bộ thanh âm chửi mắng biến thành nát vụn, mọi người rốt cục nói không ra lời, người dưới cảnh giới địa huyền nhịn không được phải quỳ xuống đất.

- Hoàng huyền cửu trọng cảnh giới!

Sắc mặt Thanh Mộc lão quái cùng Diệp Mang đột biến!

- Cao thủ hoàng huyền cửu trọng thì thế nào? Tiêu Lang Anh, nếu Tử Huyên cô nương không thể còn sống rời đi nơi này, Yêu tộc trong Vô Tận Chi Hải lập tức tuyên chiến Lăng Tiêu Điện các ngươi!

Xa xa, nhóm người Hổ Lực gánh vác lên áp lực khổng lồ bay nhanh tới.

Vừa nghe lời này, sắc mặt Tiêu Lang Anh thoáng thay đổi, hiển nhiên lấy tu vi hiện giờ của hắn ở trong thế giới Đông Vực, đối mặt cùng thế lực Yêu tộc trong năm đại bá chủ cũng phải có kiêng kỵ nhất định.

Nhưng chỉ cần Tử Huyên cùng Thần Dạ đều chết trong tay Huyền Y, Linh nhi có thể nhanh chóng quy tâm, ngày sau Lăng Tiêu Điện sẽ phát triển nhảy vọt, nói không chừng còn có thể độc bá Đông Vực thế giới.

Khi ý nghĩ này lại dâng lên trong đầu lần nữa, sắc mặt Tiêu Lang Anh nhanh chóng khôi phục như cũ, lúc này khinh thường cười nhạt:

- Nếu lời này do Yêu tộc lão tổ của Vô Tận Chi Hải lên tiếng, lão phu có lẽ còn có kiêng kỵ, ngươi sao, còn chưa có tư cách này.

Trong mắt Hổ Lực hung mang đại thịnh, nhưng hắn cũng biết lời này của Tiêu Lang Anh là sự thật, trước mắt cần tranh không phải mặt mũi, mà là nhanh chóng phá kết giới cứu Tử Huyên.

Nhìn Tiêu Lang Anh, Hổ Lực đột nhiên cười to:

- Thanh Mộc, Diệp Mang, hai vị tiền bối, ta đi bám trụ lão già kia, mời các ngươi cứ việc phá vỡ kết giới!

Ánh mắt Tiêu Lang Anh phát lạnh, trong mắt Thanh Mộc lão quái cùng Diệp Mang đều mang theo ý cười, bọn hắn không biết Hổ Lực là ai, nhưng yêu thú đạt tới địa huyền cảnh giới ở trong Vô Tận Chi Hải hiển nhiên địa vị bất phàm.

Tiêu Lang Anh tuy là cao thủ hoàng huyền cửu trọng, nhưng chưa chắc dám tổn thương Hổ Lực.

Không cần qua bao lâu, Thanh Mộc cùng Diệp Mang sẽ có thể phá vỡ kết giới, hành động lần này nghĩ tới sẽ làm Tử Huyên cảm kích.

- Càn rỡ!

Nhìn thấy Hổ Lực vọt tới, Tiêu Lang Anh nổi lên sát ý kinh thiên, dũng mãnh tràn ra.

- Ha ha, Tiêu lão thất phu, lão tử liền nhìn xem ngươi có dám giết ta hay không?

Trong tiếng cười lớn, thân hình Hổ Lực run lên, thân hình như tháp sắt trong khoảnh khắc mọc ra ngư lân, toàn bộ thân thể nháy mắt hóa thành một thân thể bá chủ trên biển lớn vài chục trượng – Hổ Sa!

- Không ngờ là Hổ Sa bộ tộc!

Thanh Mộc lão quái cùng Diệp Mang càng thêm yên tâm, lão tổ Yêu tộc Vô Tận Chi Hải chính là lão tổ Hổ Sa bộ tộc, nhất định có quan hệ huyết mạch với người này, nếu như vậy sẽ làm Tiêu Lang Anh càng thêm kiêng kỵ.

Đây là cơ hội tốt!

Thanh Mộc cùng Diệp Mang không chút nghĩ ngợi, dưới chân giẫm mạnh trong không gian, năng lượng huyền khí bàng bạc trực tiếp hướng kết giới oanh kích tới.

- Thanh Mộc, Diệp Mang, chẳng lẽ hai ngươi quên ba huynh đệ chúng ta sao?

Ngay lúc hai đạo huyền khí oanh qua, ba huynh đệ Tiêu Lang Hiên vọt tới, công kích cường đại bao trùm tới chỗ hai người.

Chỉ cần kế hoạch hôm nay thành công, trong tương lai Lăng Tiêu Điện nhất định áp đảo ba thế lực bá chủ khác, cho nên dù hôm nay phải đắc tội Hạo Thiên Tông cùng Thần Hiên Môn cũng bất luận.

- Thanh Mộc lão quái, ngươi đi ngăn lại ba người kia!

Thân ảnh Diệp Mang trầm xuống, rơi lên trên kết giới, thanh âm tiếng cười lớn của Thanh Mộc vang lên, khí thế cường thịnh trào ra, cứng rắn đem ba người Tiêu Lang Hiên ngăn chặn giữa bầu trời.

- Hoàng huyền ngũ trọng!

Sắc mặt ba huynh đệ Tiêu Lang Hiên thay đổi, cắn chặt răng, ba huynh đệ liên thủ đương nhiên không sợ Thanh Mộc lão quái, nhưng nếu muốn làm cho hắn trong thời gian ngắn không lực đánh trả cũng không khả năng làm được.

- Minh Hoa bà bà, ngươi còn ngây ra đó làm gì?

- Minh Hoa bà bà, nếu ngươi không lo lắng Chung Kỳ ở bên trong bị liên lụy, vậy ngươi cứ việc ra tay thử xem?

- Ra tay thử xem? Ha ha!

Tiêu Lang Anh cười to:

- Minh Hoa bà bà ngươi yên tâm, Chung Kỳ sẽ không sao, hơn nữa không cần ngươi ra tay, các ngươi thật sự cho rằng tiểu tử Hổ Sa bộ tộc có thể kềm chế được lão phu thật lâu?

Trong tiếng cười, Hổ Sa không lồ kia bị đạo năng lượng bao vây, dù nó hung mãnh công kích chung quanh nhưng không thể đột phá đi ra, trong khi thân ảnh Tiêu Lang Anh đã xuất hiện trước mặt Diệp Mang.

- Tiêu Lang Anh!

Diệp Mang nghiến răng quát, dù hắn đã ở hoàng huyền ngũ trọng nhưng thật không ngờ chỉ trong nháy mắt Hổ Lực đã không có nửa điểm sức lực phản kháng.

- Diệp Mang, lão phu khuyên ngươi nên thành thật một chút, nếu không lão phu không để ý làm cho Thần Hiên Môn tổn thất một cao thủ.

Diệp Mang biến sắc, giữa hắn cùng Tiêu Lang Anh chênh lệch quá lớn.

- Chúng ta lên!

Một tiếng hét to, nhóm người Phong Kình đang xem cuộc vui đột nhiên giẫm mạnh chân dưới đất, xông ra ngoài, lấy thực lực của họ tuy không thể ảnh hưởng người trên kết giới, nhưng dù thế cục đã định bọn họ cũng không thể không làm chút gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.