Đế Quân

Chương 768: Tà Thần Tiên (2)



Nhưng hôi mang liên tiếp phá tan trói buộc của Cổ Đế Điện cùng ngăn chặn của Tử Huyên, mà hiện tại lại đối chiến với Phong Tam Nương một kích, với trạng thái mới thoát khốn của hắn dù cắn nuốt thân thể máu tươi của Tiếu Khuê nhưng đã tiêu hao không nhỏ, dùng mắt thường có thể thấy được dòng khí màu xám kia càng thêm trong suốt.

- Mọi người đừng ngừng nghỉ, cùng nhau động thủ, người này kiên trì không được bao lâu!

Diệp Thước quát một tiếng, thân ảnh dẫn đầu lướt ra, sau lưng hắn Thiết Dịch Thiên, Phong Ma, Liễu Nghiên cùng Hổ Lực bọn họ đều lướt theo, dùng chiêu thức cường đại nhất của mình không chút khách khí đánh thẳng về phía dòng khí màu xám kia.

Nhưng thân ảnh kia cũng biết được trạng thái của mình, không nên tiếp tục triền đấu, hơn nữa mỗi địch thủ đều có được thủ đoạn bất phàm, hắn vừa phá phong mà ra nên không muốn tiếp tục bị phong ấn trở lại, thậm chí bị người đánh chết.

Cho nên thân ảnh kia không tiếp tục dây dưa, hóa thành cuồng phong hướng xa xa gào thét bỏ chạy.

- Ngươi không chạy thoát được đâu!

Ngay lúc này Tiểu Nha quỷ dị xuất hiện, hắc mạc tuôn tràn trên chân trời, cơ hồ bao trùm trời đất, một đạo hắc ảnh hóa thành hắc sắc thiểm điện đánh thẳng về hướng dòng khí màu xám kia.

Ngay trong lúc này chân khí tà ác được Tiểu Nha ẩn nấp thật hoàn mỹ đã bị mọi người kể cả thân ảnh màu xám kia rõ ràng cảm ứng được.

- Tà Thần Tiên! Tiểu nha đầu, ngươi rốt cục là ai?

Cảm thụ hắc sắc thiểm điện từ chân trời bổ tới, thân ảnh màu xám giống như cực kỳ kiêng kỵ, còn hơn những công kích trước đó.

Ngay lập tức hắn đành phải dừng lại, hắn thật rõ ràng nếu bị Tà Thần Tiên đánh trúng hắn nhất định không cách nào rời đi.

Hôi sắc cự chưởng lại xuất hiện, hóa thành một đại phủ hướng hắc sắc thiểm điện nặng nề chém xuống.

Cùng lúc đó thanh âm giận dữ vang vọng chân trời:

- Tiểu nha đầu, nếu ngươi là người có được Tà Thần Tiên, nên hiểu rõ chúng ta không phải là địch nhân…

- Oanh!

Thanh âm va chạm kinh thiên, hắc sắc thiểm điện biến mất, một cây roi màu đen hiện ra trong tầm mắt mọi người.

Ánh mắt Thần Dạ co rụt lại, năm xưa ở hoàng cung hắn nhìn thấy cây roi này, còn tưởng là một kiện thần binh, nhưng bây giờ tu vi Tiểu Nha tinh tiền, cảm ứng lại lần nữa tựa hồ đã xảy ra biến hóa bất đồng, tuy không cường đại như hồn nguyên chi bảo, nhưng càng thêm tà ác cùng quỷ dị.

Cây roi quay ngược trở về, quấn quanh bên hông Tiểu Nha, bị một kích này linh tính của Tà Thần Tiên giảm bớt rất nhiều, nhưng dòng khí màu xám càng thêm trong suốt, nhóm người Diệp Thước cũng đã đuổi tới thật nhanh, đem đường lui bốn phương tám hướng vây kín.

Người này thật sự cường hãn lợi hại, nếu hôm nay để hắn bỏ chạy, tương lai sẽ tạo thành đại tai họa cho mọi người!

Ngay trung ương dòng khí màu xám bắt đầu khởi động, một nhân ảnh liên tục chớp lóe, hiện tại hắn hư yếu rất nhiều, thân hình đã gần như có vài phần trong suốt.

Mọi người chung quanh đều bị hắn xem thường, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Nha, hận ý trong mắt cho người ta biết rõ nếu Tiểu Nha rơi vào trong tay hắn kết cục nhất định cực kỳ thê thảm.

- Tiểu nha đầu, ngươi dám phản bội…

Nghe vậy ánh mắt mọi người nhất thời căng thẳng, nhưng vẻ mặt Tiểu Nha hiện vẻ mờ mịt, nói:

- Ta không biết ngươi, ta nhờ vào chính năng lực của mình lấy được Tà Thần Tiên…

- Nhờ vào chính năng lực của ngươi?

Thân ảnh kia run lên kịch liệt, một cỗ khí tức cực độ tàn nhẫn bắn ra:

- Nói cho ta biết hiện tại Tà Đế đã biến thành bộ dáng thế nào, còn tồn tại trên thế gian hay không? Nói cho ta biết!

- Sau khi ngươi chết sẽ hiểu được.

Thanh âm Tiểu Nha lạnh lùng nói.

- Chết?

Thân ảnh cười to:

- Dù có chết cũng không để Tà Thần Tiên rơi vào trong tay phản đồ ngươi!

Thân ảnh vừa động, dòng khí màu xám lại bắn mạnh về hướng Tiểu Nha, lần này hắn đã muốn trực diện đối chiến, uy lực đương nhiên không tầm thường.

- Bá!

Ngay lúc này tử mang nhất thời lóe ra, hình thành mặt thuẫn lôi đình chắn ngang trước mặt Tiểu Nha, sau đó trường thương màu tím từ hư vô bắn tới, mang theo lực lượng bàng bạc nặng nề đâm thẳng vào dòng khí màu xám.

- Tiểu bối, ngươi không phải đối thủ của ta, cút ngay!

- Nếu ngươi muốn chạy trốn một mình ta lưu không được, nếu muốn một trận chiến ai chết vào tay ai còn chưa biết!

Tử Huyên cười lạnh, vung cao Lôi Kình Diệt Thế Thương, diễn biến ra đạo đạo lôi đình lực bao phủ về hướng dòng khí xám.

- Bồng!

Một lần va chạm, năng lượng cuồng bạo tuôn đầy trời, bức bách nhóm người Thần Dạ liên tục thối lui, phiến không gian hoàn toàn bị phong tỏa, mặc dù là Hổ Lực cũng không thể cảm nhận được động tĩnh bên trong.

Hắc sắc liên hoa nâng lên thân mình của Tử Huyên, từng đạo ma khí giờ phút này liên tục rót vào trong cơ thể của nàng, ba đạo hào quang đồng thời bắn vọt lên thiên không, khoảnh khắc sau hình thành một chùm quang thúc màu tím xanh khổng lồ.

Cuồng bạo, bá đạo, băng sương, ba loại khí tức cực hạn bất đồng hoàn mỹ dung hợp!

Ba đạo quang mang, hoàn mỹ dung hợp.

Trong mắt Thần Dạ phát ra ý cười từ sâu trong nội tâm, một chiêu này của Tử Huyên hắn từng gặp qua nhiều lần, nhưng chưa có lần nào dung hợp hoàn mỹ như hiện tại. Sau khi hoàn mỹ dung hợp, một cỗ chân khí cường đại kinh thiên bắt đầu từ trong quang thúc không ngừng phát ra, năng lượng ba động khiến không gian hỗn loạn, triệt để hỗn loạn, không chỉ là hỗn loạn theo bố cục.

Thần Dạ tin tưởng lấy tu vi hiện tại của Tử Huyên, thi triển vũ kỹ này dù nàng chỉ mới đạt tới cảnh giới hoàng huyền không lâu, nhưng nếu chống lại cao thủ như Tiêu Lang Tuần, muốn giết chết chỉ sợ không phải việc khó.

Hơn nữa Tử Huyên đã lấy được Thiên Ma Tam Bảo, dù Thần Dạ không biết Thiên Ma Liên Hoa cùng Thiên Ma Cầm rốt cục có uy lực như thế nào, nhưng hắn không chút nghi ngờ nếu đối thủ là Tiêu Lang Anh, Tử Huyên cũng có lực đánh một trận.

Hiện giờ thân ảnh màu xám kia dù cường đại cổ quái, nhưng nếu hắn không chạy trốn, muốn ứng phó hắn Tử Huyên vẫn đủ sức.

- Dịch Thiên, tẩu tử này của chúng ta quả nhiên tột cùng! Thần Dạ, ngươi xem như nhặt được bảo.

Diệp Thước cười nói, bản thân hắn đã ưu tú, hơn nữa ánh mắt còn cay độc.

Chẳng những là Thiết Dịch Thiên, cho dù là hắc y nữ lang, Tiểu Nha, cùng Phong Tam Nương giờ này khắc này đều đồng ý lời của hắn.

Chẳng qua ánh mắt hắc y nữ tử cùng Phong Tam Nương đều biến thành ảm đạm, hắc y nữ tử là vì chính mình, mà ánh mắt Phong Tam Nương thì nhìn qua La Linh.

Chân khí kinh người bạo phát đi ra, thân ảnh màu xám nhịn không được run rẩy lên, hắn từ bên trong cảm nhận được tia khí tức tử vong.

Trong lòng hắn không nhịn được có một tia hối hận, vừa rồi nhân cơ hội rời đi không phải thật tốt? Hắn thật sự không ngờ nữ tử kia lại có thủ đoạn cường thịnh như vậy.

Hiện tại dù muốn rời đi cũng phải kháng cự được một kích này, nếu không sẽ càng thêm bị động!

Nhìn quang thúc khổng lồ, ánh mắt thân ảnh kia có chút kích động, hiện lên vẻ tàn nhẫn dữ tợn, nếu không thể trốn, vậy chỉ có thể liều mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.