Đế Quân

Chương 802: Kích bại, giết! (2)



Bất quá cũng vẻn vẹn là như thế mà thôi, Vân Đông Lưu ở thời kỳ đỉnh phong cũng là có thể bị đánh tan, mà nay đã bị thương, cho dù một thức này hết sức kinh người, ở trong mắt Thần Dạ cũng không có lực uy hiếp quá lớn!

- Huyền Đế Huyền Minh thủ!

Trên không trung, đột nhiên tầng may quay cuồng, phảng phất giống như che khuất bầu trời nặng nề áp xuống, từng đạo lôi vân phong bạo thoáng qua mà thành, ở trong phong bạo này từng cái bàn tay nữ tử trong suốt lớn nhỏ mấy trượng từ từ hiện lên!

Khóe miệng của Thần Dạ hơi vểnh lên, tay phải chính là nhanh như tia chớp thò ra.

Thủ chưởng xuất hiện trong lôi vân phong bạo đột nhiên phát ra quang mang cực nóng, mang theo uy lực vô kiên bất tồi nặng nề đánh xuống, nơi đi qua, không khí cũng là trong nháy mắt bị bốc hơi lên, ngay cả không gian cũng trở nên cực kỳ hư ảo.

Đao linh đã nói, Huyền Đế Huyền Minh thủ mà Thần Dạ học được cũng không phải là đầy đủ, ở trong thời gian dài tu luyện cùng sử dụng chính hắn cũng là cảm nhận được một chút.

Nếu nói HUyền Minh, Thần Dạ chỉ lĩnh hội được huyền diệu khó giải thích, một thức vũ kỹ này tuy là bá đọa nhưng luôn là thiếu hụt cái trạng thái riêng nào đó, cho nên không cách nào đem uy lực của vũ kỹ này phát huy đến mức tận cùng!

Nhưng đánh vứi Vân Đông Lưu đã là đủ rồi, theo tu vi của Thần Dạ tinh tiến, cho dù vũ kỹ không hoàn chỉnh, uy lực có thể bày ra cũng là không thể bỏ qua.

- Phanh!

Sát na đụng vào nhau, một loại yên tĩnh đến cực hạn, đại thế bạo hưởng lên ở trong tay mọi người.

Nhưng mà mỗi một người đều có thể cảm ứng được, ở chỗ đụng vào nhau kia, một đạo khe hở không gian đang chậm rãi bị xé rách ra, ngay sau đó yên tĩnh bị đánh phá, lực đạo trùng kích điên cuồng mang theo vô số đạo rung động giống như gợn nước tận tình tàn sát bừa bãi trong không gian.

Mà hai cái thủ chưởng kia lại là ở trong một cái chớp mắt song song tiêu tán ở trong hư vô.

- Vân Đông Lưu, xem ra hôm nay ngươi nhất định trở thành đối tượng để ta lập uy rồi.

Tàn sát bừa bãi ở trên bầu trời còn đang tiến hành, nhưng đạo thanh âm kia cũng là trực tiếp vang lên ở trong hỗn loạn, một giây sau mọi người cũng là nhìn thấy, thân ảnh của thanh bào thanh niên kia liền đem những thứ hỗn loạn kia để ở phía sau, cả người lướt thẳng tới Vân Đông Lưu mà đi.

Vân Đông Lưu giờ phút này có lẽ là bởi vì vừa mới thi triển, cũng có lẽ là vừa mới ở trong đụng vào nhau mà lần nữa bị thưng, trạng thái của hắn giờ phút này đã không còn cường thịnh như lúc trước, nếu không phải là nội tình không tệ, sợ rằng cũng đã không thể lăng không đứng ở trên bầu trời rồi.

- Tiểu tử, muốn giết ta?

Vân Đông Lưu rốt cuộc cảm giác được cái gì là hai chữ vô lực rồi!

Hắn đem hết toàn lực, đem hết sở học cả đời cùng với lá bài tẩy cường đại nhất toàn bộ giương ra ở trước mặt người khac,s song những thứ này hết thảy ở trước mặt đối thủ đều lộ ra vẻ không chịu nổi một kích.

Ít nhất bây giờ mình đã bị thương, không thể nào có lực chiến đấu ở thời kỳ đỉnh phong, còn đối phương thoạt nhìn căn bản không giống như người vừa mới trải qua một tràng đại chiến.

Chênh lệch giữa lẫn nhau đã rất rõ ràng rồi.

- Nếu như là ta thua, ngươi hẳn là sẽ không lưu tính mạng của ta, đúng không?

Thần Dạ thản nhiên nói.

Nghe vậy Vân Đông Lưu thế nhưng cười to:

- Đúng vậy, đối thủ chính là địch nhân, có cơ hội thì không thể lưu lại địch nhân, người thông minh nên làm hư vậy! Đổi lại là bổn công tử, ngươi quả thật là không thể không chết! Bất quá...

Vân Đông Lưu cười đến càng thêm tùy tiện:

- Tiểu tử, ngươi thật cho là ở chỗ này ngươ có thể giết bổn công tử sao?

- Có thể giết chết hay không, thử một lần chẳng phải sẽ biết sao!

Thần Dạ cười nhạt một tiếng, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, khi thân ảnh của hắn xuất hiện ở trước mặt Vân Đông Lưu, một cỗ sát ý thao thiên phảng phất hóa thành lồng giam đem hắn vững vàng giam cầm ở tại chỗ.

Chợt huyền khí dữ dội mà ra, hướng Vân Đông Lưu hung hăng oanh kích xuống!

Dưới năng lượng huyền khí cuồng bạo, Vân Đông Lưu không thể tránh khỏi, hắn cũng không có năng lực né tránh.

Nhưng mà ở bên trong oanh kích trí mạng này, sắc mặt của Vân Đông Lưu nhưng là không có chút biến hóa nào, phảng phất hắn kết luận tanh abof thanh niên không dmas chân chính động sát thủ với hắn.

- Phanh!

Đang ở thời điểm kình khí của Thần Dạ ầm ầm hạ xuống, đọt nhiên có một đạo thanh âm rất nhỏ vang lên, không gian ở chỗ hắn đứng thậm chí có dấu hiệu sắp sửa bị ngưng đọng lại.

- Hoàng Huyền cao thủ!

Thần Dạ bứt ra lui nhanh, thần sắc hơi ngưng trọng một chút.

Sở dĩ chỉ là hơi ngưng trọng là bởi vì một màn mới vừa rồi kia rất nhỏ, cũng không phỉa là cảnh giới Hoàng Huyền chân chính, nếu không không gian sẽ toàn bộ ngưng đọng lại, căn bản sẽ không để cho hắn dễ dàng lui ra ngoài.

Mặc dù như thế, người nọ nhất định cũng là cao thủ Địa Huyền đỉnh phong mới có thể hơi chút tiếp xúc đến không gian chi lực.

Cao thủ như thế đối với Thần Dạ hiện tại mà nói áp lực còn là lớn một chút, dĩ nhiên nếu như lá bài tẩy ra hết, chưa chắc đã không thể đem hắn chém giết ở chỗ này.

- Tiểu tử, ngươi thật to gan!

Mày kiếm của Thần Dạ vừa nhấc, phóng mắt nhìn tới, ở chỗ của Vân Đông Lưu, không gian khẽ vặn vẹo, một lão giả mặc hôi bào chậm rãi xuất hiện, ánh mắt của lão nhìn chính mình lăng lệ như đao.

n- Tuổi còn trẻ, thủ đoạn cư nhiên sắc bén như thế, chẳng lẽ trưởng bối nhà ngươi không quản giáo ngươi sao?

Hôi bào lão giả lạnh lùng nói.

Nghe vậy Thần Dạ cười nhạt:

- Trưởng bối nhà ta đã dạy ta, kẻ giết người thì bị người giết lại! Song phương trao đổi vị trí, các ngươi nếu như bỏ qua cho ta lại nói đến thủ đoạn của ta độc ác còn được.

- Không sai, nếu như trong tỉ thí người thua chính là ngươi, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng ngược lại, ngươi chỉ có thể an tĩnh lại cho lão phu, thực lực, thế lực quyết định hết thảy, nếu ngươi có bản lĩnh đánh chết lão phu, lại tới giết thiếu gia nhà ta, lão phu cũng sẽ không có nửa câu oán hận!

Hôi bào lão giả này cũng là người thông minh, không lưu lại cái cơ để cho người ta mượn vào đó mà công kích.

- Nói rất hay, có đạo lý!

Thần Dạ cười tự đáy lòng, thế gian đại để là như thế, người có quyền đầu lớn thì xưng vương, là vương giả, là có thể chế định bất kỳ quy củ nào, chỉ sơ cái quy củ này rất không có nhân tình, những người khác đều phải nhịn mà làm theo, bởi vì ngươi không phải là Vương!

- Ngươi cũng đã cho rằng nó là đúng, như vậy ngươi liền phải vì cử động mới vừa rồi mà giao ra cái giá tương ứng!

Hôi bào lão giả vừa mới dứt lời, mi tâm của Thần Dạ đột nhiên ngưng tụ, thân hình vừa động, nhanh như tia chớp hướng trên mặt đất lao đi. Trận đại chiến phía dưới kia hiện tại đã đến thời khắc khẩn yếu nhất, bất kể thắng hay thua, Niệm Thần thế tất cáo điều tổn thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.