Đế Quân

Chương 879: Ta trả lại hết (2)



Thiên Đao cùng Thần Dạ, cả hai song song bật lui về hướng trên mặt đất mà quay lại.Xem ra, một người một đao này hiển nhiên đều trong trạng thái bị hao tổn lớn.

Ngoài ra Thần Dạ đã thi triển Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn đệ tam thức khiến cho vết thương của hắn cũng không nhẹ. Hiện tại Thiên Đao bị đánh lui nên vết thương của nó liên quan đến hắn càng nghiêm trọng hơn một chút.

Vào lúc Thần Dạ đạt đến cảnh giới Lực Huyền Bát Trọng, thì Đao Linh nói qua, với thực lực lúc đó của hắn thì uy lực mà Thiên Đao có thể phát huy ra được là xấp xỉ Hoàng Huyền Ngũ Trọng.

Hiện nay Thần Dạ đã đạt tới cấp độ Lực Huyền đỉnh cao,uy lực của Thiên Đao uy lực tất nhiên tăng thêm được một chút. Tuy nhiên, đối thủ trước sau vẫn là cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền Bát Trọng, nên chỉ dựa vào Thiên Đao thì vẫn còn vô phương tạo thành uy hiếp trực tiếp đến tính mạng đối với Tà Vọng.

Có điều, công kích hung dữ mãnh liệt của cái xích sắt như lưới lớn kia cũng bị Thiên Đao mạnh mẽ phá tan.

Hứng chịu một kích mạnh mẽ này, Tà Vọng cũng phải liên tục lui về phía sau hơn trăm thước.Tà khí phát tán ra ngoài từ trên người hắn đã yếu bớt đi rất nhiều, điều đó làm cho người biết rằng trạng thái của hắn đã không còn ở mức đỉnh cao nữa.

Vào lúc bật lui lại,đôi mắt Thần Dạ lạnh lẽo vô cùng. Hai tay múa may huy động, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp liền trực tiếp hóa thành to như cây cột chống trời hung hăng đè về hướng Tà Vọng.

Cùng lúc đó, bóng dáng của Tần Tân Nguyệt cũng lướt đến, trường kiếm trong tay vung lên. Một đạo Kiếm Cương khổng lồ sắc bén to chừng hơn mười trượng cũng là hung hăng nện mạnh vào Tà Vọng.

Bởi vì bà nhìn thấy, đây là Thần Dạ đã tạo ra thời cơ tốt nhất cho mình. Nếu mà không thể tranh thủ được thì thật là thẹn với Thần Dạ và Niệm Thần, với những gì bọn họ đã làm cho cả nhà mình.

Thế nhưng Tần Tân Nguyệt thật không ngờ, cộng thêm cả Thần Dạ ở đây thì những điều này đều còn xa xa không đủ!

Nhìn Thiên Địa Hồng Hoang Tháp và Tần Tân Nguyệt đang kiềm chế Tà Vọng đã bị thương.Nhưng sau khi hắn rơi vào hạ phong lại vẫn đang công thủ nhịp nhàng thì không thể nói hắn sẽ bị thua trong thời gian ngắn.Nhìn tình hình kia,chỉ bằng vào Tần Tân Nguyệt và Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, thì một người một tháp này nếu như không dốc hết sức đánh liều với tính mạng,ắt sẽ vô phương bắt được Tà Vọng.

Cao thủ Hoàng Huyền Bát Trọng đâu phải là hạng người dễ dàng, lại càng không là con chó con mèo!

Cho nên, Thần Dạ hung ác cười một tiếng. Hắn giống như đang tự nói một mình, nhưng lại để cho âm thanh truyền tới tai của Tà Vọng thật rõ ràng.

Ngữ điệu lạnh thấu xương như vậy làm cho ngay cả Tà Vọng đều thấy tâm thần khẽ run lên. Lập tức công kích của hắn, càng thấy sắc bén hơn!

- Ta nói rồi, hôm nay, bất kể ta phải dốc sức trả giá như thế nào thì đều phải giữ ngươilại... Ta nhất định có khả năng làm được!

Mấy lời cuối cùng tựa hồ làm kiên định hơn lòng tin của Thần Dạ.Chỉ sau một cái chớp mắt,bỗng nhiên có một cỗ khí tức cường đại như có như không đang bắt đầu từ từ khởi động...Mà khí tức này, cũng không thuộc về Thần Dạ hắn!

Liền chỉ sau một lát, khí tức này đã không còn như Hư Vô lúc ẩn lúc hiện nữa. Cho nên bất cứ người nào ở đây đều đã có khả năng cảm ứng được rất rõ ràng.

- Thiên Đao, lấy lực lượng của ngươi ra cho ta mượn đi!

Lúc mới có được Thiên Đao,khi mà Đao Linh còn chưa từng tỉnh táo thì sự trợ giúp lớn nhất của Thiên Đao đối với Thần Dạ, chính là Thần Dạ có khả năng dung nhập năng lượng thuộc về Thiên Đao, rồi rót vào trong thân thể của mình.Do đó thu được lực lượng hơn xa tu vi của chính mình.

Nhưng sau khi Đao Linh tỉnh dậy, thì đã rất nhiều năm Thần Dạ chưa hề sử dụng đến phương thức này,không có gì ép hắn cần phải làm như thế!

Hiện nay, không thể không dùng!

Bản thân Thần Dạ, là vô phương phát huy ra được lực lượng thời kỳ đỉnh cao của Thiên Đao.Thế nhưng hắn tin tưởng, khi mượn những lực lượng này thì hắn liền nhất định có khả năng làm càng điên cuồng hơn!

- Chủ nhân...

- Cho ta mượn đi! Với mức độ dũng mãnh thân thể hiện nay của ta, thì ta đủ để chịu đựng những phiền toái do sự cắn trả kia mang đến.

Thần Dạ nói có vẻ rất thản nhiên, nhưng mà ngữ điệu kia cũng là không cho phép thương lượng.

Đao Linh than nhẹ, cũng không thể cự tuyệt. Sau một lát im lặng, ý thức của bản thân nó chậm rãi tiêu tan đi. Mà đến lúc này, khí tức trào ra từ trong cơ thể Thần Dạ cũng càng ngày càng mạnh mẽ...Đến cuối cùng, tựa hồ như chỗ hư không mà hắn đang đứng lại đã bị hắn khống chế.

Thế nhưng cũng đúng vào lúc này, bằng mắt thường có thể thấy được một màu trắng xám đang nhanh chóng xuất hiện trên đầu Thần Dạ.Mái tóc đen của hắn chỉ sau một lát liền nhanh chóng chuyển hóa thành tóc bạc.

Hơn nữa, càng ngày càng nhiều những sợi tóc dài màu đen, cũng trở nên như thế.Chúng đang biến đổi vô cùng nhanh chóng...trong thời gian chỉ mấy giây đồng hồ, Thần Dạ phảng phất đã sống hết cả đời hắn, đã thành một người đầu đầy tóc bạc.

Hai tròng mắt của Thần Dạ, giờ phút này tràn ngập sự dữ tợn và hung ác!

Đến sau khi ở phía trước người hắn có một con Hắc Long khổng lồ dài áng chừng mấy trăm trượng hiện ra thì nét hung ác kia càng đậm đà hơn. Chỉ trong nháy mắt sau đó thì bóng dáng của Thần Dạ đúng là trực tiếp nhập vào bên trong con Hắc Long kia.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Âm thanh rồng gầm giận dữ vang khắp thiên địa!

Trong cả một vùng rộng đến hàng trăm dặm,phàm là những nơi có yêu thú hoặc là mãnh thú tồn tại thì giờ này khắc này, theo lời những người nhìn thấy,tất cả thú đều như ngoan ngoãn nghe lời như chú mèo con mà phủ phục trên mặt đất!

Vô Thượng Kiếm Thể, chính là đế quân trong binh khí, mà Chân Long là Chí Tôn của vạn thú !

Một con Chân Long màu đen tuyền kia uốn lượn xoay tròn trong thiên địa. Từ xa xa nhìn lại, trông nó như một quả núi lớn nguy nga.Điều không giống chính là, ở trong quả núi lớn này có sát ý ngập trời đang không ngừng cuồn cuộn lan tràn ra ngoài. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhìn thấy bao gồm cả Niệm Thần đều thấy trong lòng càng giá lạnh.

- Thần Dạ hắn, thật sự là cũng như ngươi,đều là đi tới từ trong thế giới thế tục xa xôi sao? Một ngày kia, ta cũng nhất định phải đi Đại Hoa hoàng triều nhìn một chút. Để xem nơi đó rốt cuộc là non xanh nước biếc như thế nào, làm sao lại xuất hiện những người như các ngươi vậy ?

Tôn Vĩ kìm lòng không đậu mà thì thào,sự rung động kia đã lên đến tột đỉnh!

Một khí tức cũng không thuộc về khí tức của Thần Dạ nương theo toàn thân Hắc Long phát tán ra ngoài càng lúc càng đậm đà hơn.Âm thanh rồng gầm giận dữ liền càng chấn động thiên địa hơn. Đến cuối cùng, âm thanh rồng gầm giận dữ kia cứ rít gào,cơ hồ chỗ nào cũng có !

Vầng sáng đen quanh thân Hắc Long sau đó không lâu đã bắt đầu lặng lẽ tan đi, kèm theo là thân hình Hắc Long đều dần dần trong suốt.Cuối cùng thì nó ngưng tụ thành bóng dáng Thần Dạ đang trôi nổi giữa trời cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.