Đế Quân

Chương 952: Thanh văn hổ lân thú



- Cút!

Thần Dạ chợt quát, một đạo năng lượng bắn ra, bên trong huyền khí mang theo bốn đạo khí tức bất đồng, có lực lượng kinh thiên bắt đầu khởi động, toàn bộ vật chất trong không gian đều hiển hiện rõ ràng, sau đó lại không ngừng biến hóa đến khi biến mất.

Cho dù những người xuất hiện trong sơn động có tu vi không yếu, còn có cả cảnh giới hoàng huyền, nhưng lại bị năng lượng kia chấn lui sang hai bên, sau đó trơ mắt nhìn thanh y nhân bay vào trong động biến mất không thấy bóng dáng.

- Truy!

- Các ngươi nên yên ổn lưu lại nơi này, đừng ép ta đại khai sát giới!

Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly xuất hiện ngay cửa sơn động, Trưởng Tôn Nhiên lạnh lùng nói.

Ánh mắt mấy cao thủ Yêu Động Thiên đột biến, tuy trong mắt họ Trưởng Tôn Nhiên không đáng là gì, nhưng Trạc Ly…với thực lực của họ đều cảm ứng không được tu vi của Trạc Ly, mà hắn chỉ thản nhiên đứng yên ở cửa động cũng đủ làm cho phiến không gian nơi đây cô đọng lại, giống như khắp bốn phía xuất hiện tường đồng vách sắt vô hình.

- Cao thủ tôn huyền!

Người của Yêu Động Thiên hoảng hốt, cao thủ hoàng huyền có thể giam cầm một phương không gian, nhưng vẫn tìm ra dấu vết, chỉ có cao thủ tôn huyền mới làm được giam cầm không gian đồng thời làm không gian bị cấm cố.

Sau khi đạt tới cảnh giới thánh huyền, có thể dùng sức một mình chân chính mở ra một phiến không gian dành cho mình.

Mà cao thủ thiên huyền…

Sơn động sâu thẳm, với tốc độ của Thần Dạ vài phút sau vẫn chưa đi tới chỗ của Thanh Văn Hổ Lân Thú.

Càng xâm nhập, khí tức của Hổ Lân Thú càng dày đặc, đồng thời sơn động ngày càng dốc xuống, áp lực càng tăng lớn.

Tựa hồ địa phương bổn nguyên Thanh Văn Hổ Lân Thú sinh sống chính là nơi có nham tương, sau khi vào sơn động, Thần Dạ đã cảm ứng được một cỗ khí tức nóng rực, mà giờ khắc này cỗ khí tức kia càng thêm cuồng bạo.

Nhưng so sánh với Cấm Kỵ hạp cốc, nhiệt độ nơi này cũng không sánh bằng, huống chi huyền khí trong cơ thể Thần Dạ bản thân đã ẩn chức năng lượng cực nóng, tự nhiên nhiệt độ ở đây không ảnh hưởng gì tới hắn.

Rất nhanh, Thần Dạ đã đi tới cuối sơn động, đưa mắt nhìn qua, ở trong tầm mắt lại là một phiến ao hồ nham tương đỏ rực.

Bọt khí nóng cháy không ngừng bốc lên trên mặt hồ, mỗi lần nứt toác đều dâng lên một cỗ sương mù nóng rực, vô số sương mù đan vào, đem sơn động hình thành một không gian riêng biệt, cho dù là cao thủ hoàng huyền cũng không dám đến gần.

- Nếu như vậy muốn thu phục Thanh Văn Hổ Lân Thú sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhìn chằm chằm nham tương, Thần Dạ lẩm bẩm, trong mắt hiện vẻ vui sướng, Thanh Văn Hổ Lân Thú rõ ràng đang ở trong hồ nham tương này.

Mà hồ nham tương này có nhiệt độ cao như thế, Thanh Văn Hổ Lân Thú đều có thể nhẫn nhịn được, điều này nói rõ yêu thú này rất thích nhiệt độ cực nóng, trong năng lượng huyền khí của Thần Dạ còn có khí tức nhiệt độ cao hơn hồ nham tương nơi này, đối với Thanh Văn Hổ Lân Thú mà nói điều này sẽ có lực hấp dẫn cực lớn.

Đồng thời hỏa năng lượng cuồng bạo cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với Thần Dạ, lấy vật khắc vật, dù Thanh Văn Hổ Lân Thú thật cường đại hắn cũng có biện pháp hấp thu được bổn nguyên của nó.

- Bồng!

Khi Thần Dạ vừa xuất hiện tại nơi này, hồ nham tương đột nhiên cuồn cuộn, như cột nước bắn lên cao, một thân ảnh khổng lồ từ trong hồ nham tương rõ ràng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Cùng lúc đó sát khí thao thiên tràn ngập.

- Không phải người của Yêu Động Thiên lại dám đến nơi này, người của Vân Bách chết hết rồi hay sao.

Trong sát khí, sát ý sắc bén bao trùm tới.

Đây là một đầu yêu thú thật kỳ lạ, đỉnh đầu có hai sừng, toàn thân bao trùm thanh sắc lân giáp, nhìn qua như da lông lão hổ, nhưng trên lân giáp lại biến hóa đường vân như hoa văn.

Thân hình nó có chút hư ảo, sau khi thân thể tử vong hiện về trạng thái bổn nguyên, khung xương trên lưng như một cây roi, bắt đầu khởi động hào quang sắc bén.

Hình thái này thật giống như lúc Thần Dạ nhìn thấy Vân Đông Lưu hóa yêu, xem ra lúc ấy hắn luyện hóa đầu kỳ thú kia dù không phải Thanh Văn Hổ Lân Thú cũng có quan hệ không tầm thường.

Thần Dạ nhướng mày, sát khí nồng đậm ngoài dự liệu của hắn, theo cỗ sát khí kia hắn có thể cảm nhận được năm xưa Thanh Văn Hổ Lân Thú giết người thật không ít, nếu không sẽ không ngưng tụ ra sát khí lớn như vậy.

- Tiểu tử, ngươi rốt cục là ai!

Thanh Văn Hổ Lân Thú hét lớn, thanh âm hơi có chút run rẩy, bởi vì từ trên người Thần Dạ yêu thú kia cảm ứng được cỗ khí tức nguy hiểm, đồng thời cũng cảm ứng được cỗ khí tức giống như đã từng quen biết.

Chính vì cảm ứng được cỗ khí tức quen thuộc này đã làm sát ý của nó càng thêm dày đặc, đồng thời cũng gây nên cừu hận tận sâu trong lòng nó.

Nghe câu nói kia, Thần Dạ cười nhạt nói:

- Xem ra ngươi giống như đã phát hiện điều gì, không cần giấu diếm ngươi, Vân Đông Lưu là do ta giết, kỳ thú thuộc về hắn đã bị ta luyện hóa hấp thu, mà nay đến tìm ngươi…chính là vì muốn mượn bổn nguyên của ngươi dùng một chút.

- Ta giết ngươi!

Thanh Văn Hổ Lân Thú vừa động, hồ nham tương hóa thành mũi tên hướng chỗ Thần Dạ bắn tới, cả không gian nóng rực, không ngừng vặn vẹo biến hóa.

- Xuy!

Mũi tên nham tương bắn qua, Thần Dạ vươn tay nhẹ nhàng điểm vào, nham tương khổng lồ lập tức vỡ vụn, nhiệt độ kia hoàn toàn hóa thành hư vô.

Đôi mắt của Thanh Văn Hổ Lân Thú đột nhiên co rụt mạnh, một kích của nó tuy không quá cường đại nhưng lại ẩn chứa nhiệt độ cực nóng của nham tương, nhưng thanh niên kia dễ dàng tiếp được, hơn nữa còn không chút ảnh hưởng.

- Tiểu tử, ngươi rất có bổn sự, khó trách dám một mình đến tìm ta…

Thanh Văn Hổ Lân Thú chợt bộc lộ vẻ sát khí, âm thanh hung dữ nói:

- Trong năng lượng huyền khí của ngươi ẩn chứa khí tức cực nhiệt, làm cho ngươi không cần sợ nhiệt độ nơi này, nhưng ngươi không biết ta ở nơi này tu luyện nhiều năm vẫn không thể sống lại, chính là vì thiếu năng lượng cực nhiệt như ngươi.

- Ngươi lại chủ động dâng tới cửa, cỗ nhiệt lượng kia tuy là bùa hộ thân của ngươi, nhưng cũng sẽ trở thành bùa đòi mạng!

Thanh Văn Hổ Lân Thú lại động, thân hình khổng lồ như một ngọn núi cao trọng áp xuống, lực áp bách không cách nào hình dung.

Thân ảnh Thần Dạ chợt thối lui.

- Ngươi đi được sao!

Thanh Văn Hổ Lân Thú quát to, thân ảnh khổng lồ lướt qua không gian, khung xương sau lưng đột nhiên bóc ra, hóa thành một cây roi sắt dài hơn mười thước.

- Bá!

Roi sắt lướt qua không gian, tốc độ cực nhanh, bao phủ Thần Dạ, đem đường lui của hắn hoàn toàn phong kín.

Nói riêng về thực lực, Thanh Văn Hổ Lân Thú không kém hơn Trạc Ly, đây là bởi vì nguyên nhân thân thể tiêu vong, nếu không Trạc Ly tuyệt đối không phải là đối thủ của nó.

Mà nay bị Thần Dạ chọc giận, công kích càng thêm sắc bén, dù có đủ tin tưởng nhưng Thần Dạ cũng không dám có chút khinh thường.

Nhìn roi sắt đánh xuống, tâm thần hắn vừa động, thân ảnh Quỷ Thi bắn ra, một quyền trực tiếp đánh thẳng vào roi sắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.