Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 144: Chế tác cơ giáp



Việc xử lý vật liệu chế tác cơ giáp ở tinh hệ này còn phi thường thô ráp, không nói cái khác, chỉ nói riêng việc chế tạo hợp kim, cách làm phổ biến của nơi này, chính là đem một loại quặng kim loại nấu chảy cùng một loại khác thành một hỗn hợp dưới tác động vật lý, bọn họ chỉ quấy hai loại quặng kim loại này đều đều đã coi như dung hợp, hoàn toàn không nghĩ đến kết cấu bất đồng của hai loại quặng kim loại, thứ tự sắp xếp phân tử cũng không tương đồng, phương pháp dung hợp tùy tiện như vậy không thể thực hiện, hợp kim rèn đúc ra cũng có kết cấu rất yếu, dễ dàng bị tổn hại, bẻ gãy, đây là một chuyện tai hại, cũng là mấu chốt của việc phương pháp chế tạo lạc hậu của nơi này.

Sa Nặc Nhân cảm thấy, cậu chắc chắc phải nói với gia gia và lão sư về vấn đề này, dạy cho bọn họ cách chế tạo cơ giáp sau này, cũng sử dụng phương pháp dung hợp phân tử, như vậy đối với thuộc tính của cơ giáp cũng có thể dễ dàng chưởng khống.

Lần đầu tiên dùng ý thức lực để làm một việc tinh tế như vậy, Sa Nặc Nhân phi thường cẩn thận, tốc độ cũng vô cùng chậm, thời điểm cậu đem phân tử cuối cùng của Hương Hoa Thạch dung hợp với quặng Von-fram, cả khối Von-fram đột nhiên lóe lên một chút, màu đen trước đó biến thành màu xanh tím than, còn phiếm ánh sáng tím sâu thẳm, giống như bảo thạch phát sáng trong đêm tối, phi thường đẹp đẽ.

Sa Nặc Nhân kích động nói: "Thư Nhai, mau đến xem, thật xinh đẹp..."

Quay người mới nhìn đến, Xích Linh cũng ở đây, không biết anh đến lúc nào, cậu hoàn toàn không chú ý tới.

Lúc Xích Linh đến, thấy Sa Nặc Nhân đang chuyên tâm công tác, nên không đến quấy rầy cậu, mà vẫn luôn chờ. Hiện tại rốt cuộc thấy cậu hết bận, mới đi tới hỏi: ""Làm xong rồi sao?"

"Làm xong một khối, anh xem, có phải là rất đẹp hay không." Sa Nặc Nhân đem khối Băng duyên loại đầu tiên lấy ra giống như hiến vật quý.

"Rất đẹp." Xích Linh đáp lại.

Anh chẳng hề hiểu chế tác cơ giáp như thế nào, chỉ nghe Sa Nặc Nhân nói, quặng Von-fram cùng Hương Hoa Thạch có thể dung hợp thành Băng duyên loại, anh cũng không biết làm dung hợp bằng cách nào. Vừa lúc tiến vào, chỉ thấy cậu ngồi trước đài không nhúc nhích, trên bàn có để một khối Von-fram cùng một khối Hương Hoa Thạch, quặng Von-fram trước vẫn là màu đen, trong nháy mắt phát sáng cùng biến sắc, đã hoàn toàn biến thành một loại quặng khác.

Thư Nhai đỡ lấy Băng duyên loại, cảm giác đồ vật trong tay, lạnh lẽo băng giá, phi thường thoải mái, "Quả thực rất đẹp, ta rất chờ mong loại quặng đặc biệt như vậy, có thể chế ra đài cơ giáp như thế nào."

"Ân, ta đã có linh cảm, phải chế tạo với phong cách ra sao, mới phù hợp với đặc tính của Băng duyên loại." Sa Nặc Nhân hưng phấn nói.

"Tốt lắm, ngày mai trở lại nghiên cứu thiết kế bên ngoài đi, ta đi trước." Thư Nhai nói, cầm hai khối quặng Von-fram, chuẩn bị xử lý một chút trước khi ngủ, liền rời đi.

Sa Nặc Nhân vẫn còn chưa kịp phản ứng, làm sao lại đi nhanh như vậy chứ?

Xích Linh nói: "Sau này không thể như vậy, phải đúng hạn ăn cơm, hiện tại em có thể đồng thời ăn cả bữa tối lẫn bữa khuya rồi."

Sa Nặc Nhân nhìn xuống thời gian đang hiện trên quang não, lúc này cậu mới biết là đã trễ như vậy. Này cũng không có cách nào, trong quá trình dung hợp không thể nào dừng lại, trừ phi xử lý hoàn chỉnh một khối, bằng không sau khi dừng lại, muốn tiếp tục từ chỗ kia, còn phải tìm lại một lần nữa, vô cùng phiền phức, tốt nhất vẫn là làm một mạch tốt hơn.

Đem Băng duyên loại thu lại, hai người rời khỏi phòng thực nghiệm, trở về ăn bữa ăn khuya.

Ăn xong bữa khuya, vốn Xích Linh muốn cậu rửa mặt đi ngủ, không nghĩ tới cậu lại làm ổ trên ghế salon, ôm giấy cùng bút, ở trên đó viết viết vẽ vẽ, thần sắc chăm chú, phảng phất giống như dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể ảnh hưởng đến cậu, Xích Linh không thể làm gì khác hơn là cầm quyển sách, ngồi ở bên cạnh bồi cậu.

Sa Nặc Nhân vẽ đến tận khuya, mới thỏa mãn chậm rãi xoay người, vừa ngẩng đầu liền nhìn đến Xích Linh đang ngồi đọc sách ở đối diện chờ cậu.

"Vẽ xong?" Xích Linh thu sách lại, đi tới, "Cho tôi nhìn một chút."

Sa Nặc Nhân vội vàng thu lại bản thiết kế, "Không được, em phải cho anh một kinh hỉ, bây giờ vẫn chưa thể nhìn."

Xích Linh nhếch miệng, "Được, không nhìn, trước tiên đi ngủ đi."

Ngày kế, Sa Nặc Nhân đem bản thiết kế cho Thư Nhai xem, sau khi Thư Nhai xem, không có thay đổi gì, cười nói: "Người hiểu rõ Xích Linh nhất hỉ có ngươi, ngươi cho rằng thiết kế dạng này là hợp lý, kia cứ làm như thế."

Sa Nặc Nhân gật đầu, "Không chỉ có như vậy, ta còn muốn thêm mấy thứ khác vào, Thư ca ca, đem bảo bối của ngươi cho ta mượn một chút, sau khi tìm được, chắc chắn sẽ trả lại cho ngươi."

Thư Nhai cười nói: "Được, ngươi muốn dùng cái gì cứ việc lấy, chúng ta tiếp tục đi."

Xử lý vật liệu cùng dung hợp, hai phần này là tốn nhiều thời gian nhất, lượng công việc rất lớn. Thời điểm Sa Nặc Nhân dung hợp lần thứ hai, tốc độ so với lần thứ nhất đã nhanh hơn một chút, từ một buổi trưa dung hợp một khối, qua một ngày dung hợp ba khối, lại tới một ngày dung hợp năm khối, đến lúc sau một ngày dung hợp được tám khối, tốc độ của cậu hoàn toàn đã tăng lên.

Mãi đến tận khi đem toàn bộ Hương Hoa Thạch trong tay dùng hết, cũng đã qua gần mười ngày, cậu cũng dung hợp được không ít Băng duyên loại, bất quá, số lượng Băng duyên loại như vậy, cũng chỉ đủ chế tác một đài cơ giáp, nếu như trong quá trình chế tạo lãng phí đi một ít, phỏng chừng sẽ không đủ, Sa Nặc Nhân liền liên lạc với Xích Linh, tận lực tìm thêm chút Hương Hoa Thạch trở về, Xích Linh đáp ứng, trên thực tế anh vẫn luôn đi tìm, chỉ là thứ này thật sự không nhiều, bất đắc dĩ, anh chỉ có thể liên hệ với Phượng Bạc, để hắn ở đế tinh vì cậu thu mua Hương Hoa Thạch.

Đế đô tinh dù sao cũng là trung ương tinh vực, trình độ giàu có Huyền Minh tinh vực không thể so sánh, cho nên bên kia cũng không có thiếu Hương Hoa Thạch. Cơ hội tốt như vậy, Phượng Bạc không thể buông tha, thêm vào lại đã dùng qua Tụ Khí Tề của Sa Nặc Nhân, hiệu quả tốt đến khiến cho hắn khiếp sợ, lúc này không đưa ra yêu cầu, còn đợi khi nào? Cò kè mặc cả nửa ngày, Xích Linh đưa ra một bình Tụ Khí Tề trung phẩm, là điều kiển trao đổi quặng Hương Hoa Thạch, Phượng Bạc vui vẻ đáp ứng, coi như hiện tại hắn chưa dùng đến Tụ Khí Tề trung phẩm, nhưng là sau này hắn có thể sẽ dùng đến, trước tiên dự trữ một ít vẫn tốt hơn.

Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai, quyết định trước tiên dùng Băng duyên loại chế tác linh kiện, nhất định phải tăng nhanh tốc độ chế tạo ra cơ giáp, thời gian thi đấu càng ngày càng gần, huống hồ Xích Linh còn cần thời gian để thích ứng với cơ giáp. Thời điểm bắt đầu chế tác cơ giáp, Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai liền chế tạo cơ giáp ngay trong phòng thí nghiệm, Sa lão gia tử cùng Nam Cẩn, khi Sa Nặc Nhân chạy sang phòng nghiên cứu dược tề, bọn họ ngược lại còn chưa có bắt đầu chế tạo cơ giáp, còn đang tranh chấp đến đỏ mặt tía tai(1).

1: cãi nhau, không ai nhường ai

Nghe nói Sa Nặc Nhân muốn dùng phòng thực nghiệm chế tạo cơ giáp, hai người đều rất kỳ quái, cậu là một người chỉ có thể chế tác dược tề, muốn phòng thực nghiệm chế tạo cơ giáp để làm gì? Bất quá Sa Nặc Nhân nói tới cây ngay không sợ chết đứng --- cậu muốn nghiên cứu cơ giáp, ai cũng không thể ngăn cản cậu!

Thế hai người mới biết, nguyên lai Xích Linh Vương tử không có yêu cầu bọn họ vì anh chế tạo cơ giáp thi đấu, hóa ra là đã giao cho Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai sao? Mặc dù bọn họ có rất nhiều nghi vấn, bất quá vẫn là nhường phòng thực nghiệm chế tạo cơ giáp, chuyển tới phòng thực nghiệm dược tề.

Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai một ngày ba bữa bảo người đem đến phòng thực nghiệm, từ khoang cửa sổ kim loại nhỏ đưa vào phòng, đến cửa cũng không mở, nghiễm nhiên biến mình thành tù nhân. Đáng thương chính là, Xích Linh muốn gặp tức phụ của mình cũng không được, mỗi lần tới đây, chỉ có thể đứng ở ngoài cửa, bên trong căn bản không có ý mở cửa, nói chuyện cũng không có ai đáp lại, Xích Linh cũng bắt đầu lo lắng có phải bọn họ ở bên trong xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng may, buổi tối trước khi ngủ, Sa Nặc Nhân gọi cho Xích Linh, nói cậu rất tốt, không cần lo lắng, cậu muốn dốc toàn bộ tâm tư nghiên cứu đài cơ giáp này, không muốn ai tới khiến cho cậu phân tâm. Vì vậy, Xích Linh đến quyền lợi qua thăm cũng không có, chỉ có thể một mình một người trông phòng.

Thư Nhai đem linh kiện tỉ mỉ chế tạo ra đặt lên trên đài, dựa theo trình tự, đem từng cái từng cái đặt lên, để thời điểm lắp ráp thuận lợi hơn một chút.

Dọn xong linh kiện cuối cùng, Thư Nhai nói: "Khi nào mới bắt đầu lắp ráp?"

Sa Nặc Nhân nhìn linh kiện phát ra tử quang trên đài nghiên cứu phía xa, trong lòng rất thỏa mãn, "Bây giờ đi, ta hy vọng Xích Linh có thể nhìn thấy cơ giáp sớm một chút."

Thư Nhai nói: "Hôm nay đã muộn lắm rồi, quá trình lắp ráp không thể dừng lại, nếu không ngày mai hẵng bắt đầu?"

"Không, liền hiện tại." Sa Nặc Nhân kiên trì, cậu lôi ra hai bình Ngưng Thần Tề, đưa một bình cho Thư Nhai, chính mình uống vào một bình.

Thư Nhai biết trong tay cậu có dược tề trị liệu tinh thần lực, nhưng lại chưa từng nhìn thấy, y kỳ quái hỏi: "Cho ta?"

"Ân, sau khi uống xong, tinh thần lực tiêu hao sẽ được bù đắp lại rất nhanh, thường xuyên dùng, còn có thể nâng cao tinh thần lực." Sa Nặc Nhân nói.

"Đồ tốt như vậy, cứ như vậy uống, không phải rất lãng phí? Không phải nói có thể chữa trị tinh thần lực tổn thương sao?" Thư Nhai cũng là lần đầu tiên biết có dược tề thần kỳ như vậy, lại có thể chữa trị tinh thần lực bị hao tổn, đây chính là chuyện chưa từng nghe nói đến.

"Không có chuyện gì, chỗ của ta còn có rất nhiều, ngươi cần ta có thể cho ngươi một ít." Sa Nặc Nhân phóng khoáng nói.

Thư Nhai cười nói: "Loại dược tề này là ngươi chế tác đi? Mấy chuyện Xích Linh kia làm, là muốn dùng nó bảo vệ ngươi, ta đều biết. Ta không dùng tới, ngươi thu, thứ này không nên tùy tiện lấy ra, cẩn thận bị người hoài nghi."

Sa Nặc Nhân gật gật đầu: "Ân, được, nghỉ ngơi một lát, ta muốn bắt đầu lắp ráp."

Thư Nhai nói: "Ngươi phải cố gắng lên, tinh thần lực của chúng ta không giống nhau, cái này ta không giúp được ngươi."

Sa Nặc Nhân gật gật đầu, nghiêm mật lắp ráp, việc này có ảnh hưởng rất lớn đến thuộc tính sau này của cơ giáp, tinh thần lực của Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai cách nhau một khoảng không nhỏ, hai người không thể hợp lực, Sa Nặc Nhân chỉ có thể một mình một người hoàn thành lắp ráp.

Sau khi đã hảo hảo nghỉ ngơi, Sa Nặc Nhân bắt đầu lắp ráp, thành thục cầm qua từng món linh kiện, dùng tinh thần lực cố định, chống đỡ, dẫn dắt, chậm rãi lắp ráp. Đây không phải lần đầu tiên cậu lắp ráp một đài cơ giáp, thời điểm còn ở Liên minh sông Hồng, cậu đã từng chế tạo được không ít đài cơ giáp, bất quá đều không quá để tâm, đẳng cấp cũng không phải quá cao. Cơ giáp lần này, cậu là bỏ ra toàn bộ tinh lực, tranh thủ chế tạo ra đài cơ giáp hoàn mỹ nhất.

Thư Nhai vẫn luôn ở bên cạnh quan sát, Sa Nặc Nhân động tác lưu loát, trôi chảy, khiến cho y thấy được bóng dáng tộc chủ. Đúng đấy, Sa Nặc Nhân là do tộc chủ tự tay dạy dỗ đến, kỹ thuật chế tạo cơ giáp của cậu đương nhiên sẽ không kém, y còn đang lo lắng cái gì đây?

Lắp ráp cơ giáp là biện pháp tốt nhất để kiểm nghiệm trình độ quen biết của một người đối với linh kiện cơ giáp, đồng thời cũng có thể kiểm nghiệm năng lực khống chế tinh thần lực của người đó, nếu như khả năng khống chế tinh thần lực của ngươi bất ổn, như vậy tuyệt đối sẽ xuất hiện tình huống ngắt quãng, ngươi căn bản không thể lắp ráp được một đài cơ giáp hoàn chỉnh.

Sa Nặc Nhân dùng mười mấy tiếng đồng hồ, làm liền một mạch, lắp ráp ra một đài cơ giáp đặc biệt! Cậu vẫn luôn uống Ngưng Thần Tề, bổ sung tinh thần lực tiêu hao hết, nhìn kiệt tác của mình, Sa Nặc Nhân phi thường tự hào! Nguồn năng lượng của đài cơ giáp này là khe cắm, Sa Nặc Nhân trực tiếp thiết trí thành khe cắm nguồn năng lượng tinh bản, chỉ cần một khe cắm, liền tiên tiến hơn so với cơ giáp hiện tại.

Sa Nặc Nhân ấn xuống một cái nút từ bàn điều khiển khống chế cơ giáp từ bên ngoài, buồng lái mở ra, cậu liền tiến vào, nhét một tấm thẻ năng lượng tinh bản xuống, lại đi ra ngoài, lại ấn lên bàn điều khiển, cơ giáp nguyên bản nằm trên đất, mắt sáng rực lên, từ mặt đất chầm chậm đứng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.