Sa Nặc Nhân lập tức khẩn trương lên, cẩn thận từng li từng tí một hỏi, "Kia, vậy nếu như không phải cố ý muốn gạt ngươi?"
"Vậy cũng không được!" Xích Linh cả giận nói, Sa Nặc Nhân sợ đến rụt cổ một cái, "Vì để cho em nhớ lâu một chút, đêm nay trừng phạt chắc chắn không thể không có."
"Cái... Cái gì trừng phạt?" Đột nhiên nghĩ đến chuyện bản thân lười biếng không chịu luyện công, anh đều sẽ phạt cậu gấp đôi, vội vã xung phong nhận việc nói: "Đợi lát nữa em tự đi huấn luyện nhiều thêm hai tiếng đồng hồ được không?"
Xích Linh nhếch miệng, "Trừng phạt đêm nay không phải cái kia, mà là..."
Xích Linh đem người ôm lên hướng về phía giường đi tới, trong lòng Sa Nặc Nhân nhất thời nghĩ ra gì đó, vội vàng kêu lên: "Ngày mai em còn phải đi học, còn có Xích Diên ngoại công a a..."
"Còn dám nhắc tới Xích Diên, xem tôi trừng trị em như thế nào!" Xích Linh cắn răng nói, đem người ném tới trên giường, nhào tới đem người lột sạch sành sanh...
Sau hai giờ...
"Xích Linh! Anh đừng quá đáng!" Sa Nặc Nhân rống to đầy phẫn nộ.
"Ha ha, còn có sức lực rống, không tồi, thể lực so với trước kia tăng lên không ít." Xích Linh khích lệ nói.
"..." Sa Nặc Nhân.
Lại thêm hai tiếng trôi qua...
Sa Nặc Nhân uể oải xin tha, "Đừng tới, em không được, lần sau cũng không dám nữa, buông tha em có được hay không?"
Anh nhìn một mặt mị thái mê hoặc của người yêu dưới thân, ghé vào bên tai cậu thấp giọng nói: "Để cho em nhớ lâu một chút, nhất định phải khiến em trọn đời khó quên, đừng lo lắng, đêm còn rất dài, từ từ tới."
"Không muốn a -----!" Một tiếng bi thiết(1), biết là mình chạy trời không khỏi nắng(2).
1: Bi thảm + thống thiết
2: trốn tránh cũng không thể thoát được
Ngày kế, Sa Nặc Nhân không ngoài dự đoán nằm trên giường.
Suốt cả đêm, cậu sắp bị dằn vặt đến tan vỡ rồi, người có thể giày vò cậu, sáng sớm đã tinh thần sảng khoái rời giường, không, không phải rời giường, bọn họ đều ngủ không ngon, suốt cả đêm a a a a!!! Sa Nặc Nhân thiếu chút nữa phát điên, đến cuối cùng cậu muốn hôn mê ngủ thiếp đi cũng không được, Xích Linh đều sẽ có biện pháp giúp cậu bảo trì tỉnh táo, đến sau cậu khóc lóc xin tha, cho rằng như vậy anh nhất định sẽ đau lòng, không nghĩ tới Xích cầm thú vẫn không buông tha, kiên trì thực hiện lời hứa của chính mình, thật sự cả một đêm! Cả một đêm đó khốn nạn! Chuyện này quả thực thành ác mộng của Sa Nặc Nhân!
Editor: Không sợ bị suy thận sao??? (o _ O)
Xích Linh sau khi rời giường, Sa Nặc Nhân đã chìm trong sự đố kị mà ngủ thiếp đi, khóe mắt vẫn còn mang theo nước mắt, anh liền lau đi nước mắt thay cậu.
Nhìn chằm chằm mặt Sa Nặc Nhân hồi lâu, lẩm bẩm nói: "Không được lại lừa gạt tôi, bất kẻ là chuyện gì, cũng không chấp nhận lại gạt tôi..."
Ngồi im nửa ngày, cúi người hôn cậu một cái, đứng dậy đi ra ngoài, cũng gọi điện tới trường học, xin nghỉ cho Sa Nặc Nhân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, em ấy nhất định có thể ngủ một ngày.
Xích Linh cùng Sa Nặc Nhân có tẩm điện riêng của chính mình, bất quá nơi đó trống không, rất quạnh quẽ, Sa Nặc Nhân không thích, bình thường đều sẽ ở trong chủ điện, chủ điện có khoảng mấy tầng, phu phu Diễm Vương cũng ở nơi này, anh cùng Sa Nặc Nhân trên cơ bản cũng đều ở nơi này.
Lúc Xích Linh xuống lầu, Diễm Vương đã ngồi trong phòng khách rộng lớn xem tin tức sáng sớm.
Thời điểm ăn điểm tâm, Diễm Vương hỏi chuyện trợ giúp Resse đột phá cầm cố cấp 6, Xích Linh định làm gì.
Xích Linh nói thẳng: "Nặc Nặc dù sao cũng là tiên thiên thức tỉnh giả hệ tinh thần, giấu quá nhiều khó tránh khỏi bị người hoài nghi, chẳng bằng bộc lộ chút tài năng, sẽ càng làm cho một ít người an phận."
Diễm Vương gật đầu, ông cũng là có ý này, không nghĩ tới Xích Linh cũng nghĩ giống ông, tiên thiên thức tỉnh giả hệ tinh thần, khiến người vừa nghe đã biết, tinh thần lực khẳng định cao hơn người thường, trợ giúp Resse đột phá cầm cố, cũng hoàn toàn là dùng một sức mạnh tinh thần lực lớn đem đấu khí trong cơ thể cưỡng ép tiến vào trong đấu khí đan, điểm này không có gì phải che giấu, Sa Nặc Nhân hoàn toàn có thể công khai triển lộ tài năng, điều duy nhất cần che giấu, là mấy bình Tụ Khí Tề dược tính siêu cao kia, hiện tại vẫn chưa phải lúc để công khai.
Diễm Vương lại nói: "Lúc trước nghe ngươi nói đang nghiên cứu phương pháp chế tác, chuẩn bị công bố vào lúc nào?"*
* câu này thực sự là không hiểu QT đang viết cái gì nên chém
"Chờ một chút." Mấy lão sư bên trường quân đội hoàng gia kia, mỗi người đều đang nghiên cứu về nó, xem bộ dáng kia, hoàn toàn là nghiên cứu không ra sẽ không chịu bỏ qua.
"Nhanh lên đi, chiến tranh nói đến là đến." Diễm vương nhắc nhở.
Xích Linh cảnh giác lên, người Tuy Vĩ Hạt ở biên cảnh gây rối càng ngày càng nhiều lần, xem ra thật cách đại chiến không còn xa.
Lúc khai giảng, lão sư ngành dược tề chuyên sâu đã hướng Sa Nặc Nhân hỏi qua về phương pháp bí mật chế tân dược, Sa Nặc Nhân cũng tỉ mỉ giải thích mấy lần, cũng nhấn mạnh, loại phương pháp chế dược này, quan trọng nhất chính là thử thách đối với khả năng khống chế tinh thần lực. Những lão sư kia gật đầu liên tục, cũng bắt đầu từng chút từng chút một thử nghiệm chế tác, nếu Sa Nặc Nhân có thể chế ra độ tinh khiết cao hơn 90%, dược tính đạt tới 20 đan tư, thì nói cách khác, bọn họ cũng được, dù sao bọn họ là lão sư, Sa Nặc Nhân vẫn còn là học sinh, hơn nữa tuổi tác còn nhỏ, không thể nào chế không ra.
Cho nên bọn họ liều chết để tâm vào chuyện vụn vặt, nhất định phải đạt tới thành tích kia của Sa Nặc Nhân mới chịu bỏ qua, bất quá xem ra, thời gian đã không cho phép bọn họ lãng phí nữa.
Sa Nặc Nhân xác thực ngủ cả ngày, ngày thứ hai, Xích Linh muốn cùng cậu tới trường học, điều này làm cho Sa Nặc Nhân cảnh giác hơn.
Trừng phạt đều đã trừng phạt rồi, anh làm gì mà còn muốn đi theo? Không phải là muốn tìm Xích Diên gây phiền phức đi?
Xích Linh vỗ cậu một chút, "Suy nghĩ lung tung cái gì? Tôi có chính sự."
"Ồ." Lúc này mới yên tâm, sửa lại cổ áo lông cao một chút. Khí trời chỉ mới chuyển lạnh, cũng không tới mức phải mặc cao cổ, nên có thể là trên người cậu toàn là dấu hôn, không thể đi ra ngoài gặp người, ngày hôm qua không đi học, ngày hôm nay lại vác một cái cổ đầy dấu hôn tới, nhất định sẽ bị đồng học lôi ra làm chuyện cười!
Xích Linh nhìn bộ dáng che lấp của cậu, buồn cười nói: "Em không nóng?"
Nóng thì phải làm thế nào đây?! Sa Nặc Nhân tức giận lườm anh một cái, không muốn nói chuyện với người này!
"Sợ cái gì, chúng ta là bạn lữ hợp pháp." Xích Linh đem người ôm chầm lấy, tâm tình rất tốt.
"Em mới không muốn bị người nghiên cứu!" Sa Nặc Nhân lập tức xù lông.
Xích Linh trầm ngâm nói: "Xem ra tôi cần tới lớp em một chuyến."
Sa Nặc Nhân lập tức sốt sắng hỏi: "Anh muốn làm gì?"
Xích Linh: "Xem người dám đập nát lễ vật tôi tặng em là cái dạng nào."
Sa Nặc Nhân vỗ vỗ bờ vai của anh nói: "Được rồi, anh có thời gian tới đó, còn không bằng đi chỉ đạo học viên ngành chiến đấu đâu, bọn họ đều rất sùng bái anh."
Xích Linh suy nghĩ một chút, "Rảnh rỗi sẽ tới."
Anh quả thực cần phải qua đó, một khi khai chiến, Resse năm thứ ba trở lên, chắc chắn đều phải tham chiến, thời điểm đó thực lực của bọn họ chính là vấn đề lớn.
Xích Linh đích thân tới trường học, là nghĩ tự mình nhìn thành quả nghiên cứu phương pháp chế dược mới, cũng không phải tất cả mọi người đều có thiên phú giống Sa Nặc Nhân, nếu như mấy lão sư kia đến giờ vẫn chưa nghiên cứu ra được kết quả, như vậy chế dược pháp, nói cách khác, đối với người bình thường mà nói vẫn là quá khó khăn, cần phải tiếp tục đơn giản hóa.
Sa Nặc Nhân cũng không biết suy nghĩ của Xích Linh, nếu như biết, khẳng định sẽ nói cho anh biết, đây đã là tối đơn giản hóa, không thể đơn giản hóa thêm nữa. Bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục) còn có rất nhiều chế dược pháp, bây giờ nhìn lại, phương pháp quả thực có rất nhiều, nhưng là dược sĩ phù hợp ở nơi này lại không có.
Sa Nặc Nhân vừa tới phòng học, liền thấy Chu Nhuận mặt mày ủ rũ, nhỏ giọng hỏi Mã Đế bên cạnh hắn làm sao vậy.
Mã Đế một bên cười quái dị nói cho Sa Nặc Nhân, Chu Nhuận bị Hán Tư lão sư yêu cầu, đêm nay phải tới tham gia một dạ hội thành niên của Arthur.
Sa Nặc Nhân lập tức hiểu được, cái dạ hội này trừ những nơi không có Arthur ra còn lại học viện nào cũng sẽ có, hơn nữa là mỗi tháng cửu hành một lần, người tham gia chỉ có thể là Arthur cùng Resse đã thành niên ở trường, nói dễ hiểu hơn một chút, chính là dạ hội kết thân. Dạ hội như vậy là lần đầu tiên trường quân đội hoàng gia cử hành, phàm là Arthur tròn 18 tuổi đều phải tham gia, đương nhiên là ngoại trừ Arthur đã kết hôn hoặc đã có đính ước, Arthur độc thân từ năm ba trở lên trên cơ bản đều sẽ tham gia, năm thứ hai cũng có một bộ phận nhỏ người tuổi tác đạt tiêu chuẩn, lý do tự nhiên là vì bọn họ thi vào được trường quân đội hoàng gia, đã phải ghi danh nhiều lần, tuổi tác cũng lớn hơn là như vậy, lớp của Sa Nặc Nhân cũng có mấy người muốn tới tham gia, ngay cả Xích Dao vừa tới cũng không ngoại lệ, đây là quy định, không người nào có thể từ chối.
Bất quá cũng may, độ chấp nhận của mọi người cũng rất cao, trong thời đại vũ trụ bây giờ, nam nữ kết hôn cùng nam nam kết hôn đã là chuyện quá phổ biến, coi như luật pháp quy định, Arthur phải kết đôi với Resse, đại đa số người cũng đều là tiếp thu, suy cho cùng đối với chuyện này cũng không loại trừ vòng Resse, nói không chừng lại có đại hỉ thì sao?
Nếu như công kích chuyện người đang nắm quyền độc tài quản chế Arthur, cũng đều là số ít người không phải dòng chính, hoặc là đám não tàn, người đang nắm quyền nếu quả thực độc tài, cũng sẽ không cho xây cái gì nghị viện, đây không phải là bằng tự gây phiền phức sao? Nào có đế quân độc đoán tới thoải mái như vậy? Có nghị viện, quyết định của đế quân phải được nghị viện đồng ý thông qua, nếu như nhân số phản đối đông đảo, coi như là đế quân cũng phải nghe theo ý kiến, thành lập nghị viện, không thể tránh khỏi quyền lợi của đế quân sẽ gặp phải một số hạn chế, nhưng chỗ tốt cũng sẽ có rất nhiều, sẽ không bởi vì lấy lòng đế quân, mà hướng đế quốc đi về phía diệt vong.
Diễm Vương cũng đã từng đắn đo suy nghĩ chuyện này, sau khi nhiều lần cùng tứ đại thượng tướng và chính khách thâm niên thảo luận xong, cuối cùng nhận được sự ủng hộ, lúc đó Diễm Vương mới ban bố chính sách này, lấy chế độ nghị viện, phá vỡ chế độ chuyên quyền của đế quân mấy ngày năm nay của Tinh Diệu đế quốc, bất quá, quân quyền cùng quyền lực quyết định cao nhất, vẫn là nằm trong tay đế quân, nghị viện có quyền lên tiếng có quyền phủ quyết cũng có bộ phận lập pháp quyền, nhưng quyền hạn đều không thể vượt qua quân quyền.
Editor: Nếu đoạn trên quá khó hiểu, góp ý cho mình để chỉnh sửa nhé!
Bởi vũ trụ bị phóng xạ hạt nhân ảnh hưởng nghiêm trọng, nhân loại sinh sôi ngày càng khó khăn, thêm vào tuổi thọ của thức tỉnh giả thấp hơn người bình thường, cho nên luật pháp đế quốc từ trước đó rất lâu đã quy định, khi tròn 18 tuổi, là độ tuổi pháp định kết hôn, đặc biệt là ở thời kì này, quốc gia vô cùng cổ vũ Resse thành niên, dũng cảm theo đuổi Arthur thành niên, như vậy không chỉ có thể sớm sinh dục đời sau, còn có thể dưới sự trợ giúp của Arthur nâng cao sức chiến đấu, cũng có thể nắm giữ tinh thần lực.
Đế quốc đã bắt đầu chế tạo lượng lớn quang giáp, chuẩn bị cho thời khắc sắp tới, dùng cho chiến tranh, cứ như vậy, yêu cầu đối với người điều khiển cũng phải nâng lên, cho nên Diễm Vương đã đưa ra cho nghị viện, đem 500 tên Resse ưu tú điểu khiển quang giáp, trong đó chọn ra 400 tên có tư chất trong quân đội, quân nhân thể năng đều rất ưu dị, mặt khác chọn lựa 100 danh tướng từ các học viện quân sự, đế quốc sẽ nghĩ biện pháp để giới thiệu bọn họ với Arthur, Resse cũng phải tự mình cố gắng, theo đuổi Arthur cũng sẽ được xếp vào một trong những mục chấm điểm tiêu chuẩn, hơn nữa còn chiếm số điểm rất cao, không có Arthur chẳng khác nào ngươi không có tinh thần lực, cho nên cũng không thể nào trở thành chiến sĩ quang giáp. Cái đề án này, đã được nghị viện quân sự cùng nghị viện chính trị thông qua, đang trong giai đoạn tổ kiến(3), trước mắt vẫn còn phải giữ bí mật.