Đệ Tam Thứ Mười Chín Công Lược

Chương 12: Muội Muội Là Nam Hài Tử 12





Những người khác cũng có chút hoang mang mà nhìn Dụ Sở.

Cô sở hữu hệ dị năng tuy rằng lợi hại, chính là nếu đấu cùng hệ lôi, hệ tinh thần...!Liền có thể thắng sao? Tính toán ném những người phía sau cách mấy con phố đi?
Mấy người Lý ca liếc nhau, đều không rõ tự tin của nữ nhân này từ đâu mà có.

Dụ Sở dắt tay nhỏ muội muội, cười cười.

·
Số lượng lớn dị năng giả đã sớm tụ tập bên ngoài căn cứ, chờ lão thủ lĩnh ra lệnh.

Lần ra khỏi thành này, chủ yếu là điều tra tình huống của tang thi.

Cần phải làm tốt công tác chuẩn bị để nghênh chiến đại sóng tang thi.

Khi đoàn người của Dụ Sở tới trước cửa căn cứ, xuất phát từ cảm giác nhạy bén của tang thi, Dụ Sở bỗng nhiên cảm thấy được một tầm mắt nguy hiểm.

Cô hơi nghiêng đầu đánh giá, vừa vặn cùng một nữ nhân ở bên kia đối diện.


Nữ nhân ánh mắt như rắn độc, cách biển người chặt chẽ mà nhìn chằm chằm cô, thấy Dụ Sở cũng đang nhìn về phía mình, cong môi nở nụ cười, nụ cười nhìn có chút hung ác, như thợ săn nhìn thấy con mồi giãy giụa, lộ ra một tia vui sướng tàn nhẫn.

Là Tô Ý.

Dụ Sở hơi hơi híp mắt.

Tô Ý không hổ danh là xuyên vào tiểu thuyết, còn tính toán đoạt cơ duyên của nữ chủ……Ta vừa mới đem muội muội chạy đi mấy ngày, Tô Ý liền đuổi theo kịp, hơn nữa đã theo vào căn cứ.

Lúc Dụ Sở đánh giá Tô Ý, Tô Ý cũng ở đó đánh giá cô.

Ánh mắt sắt bén liếc nhìn tiểu cô nương bên cạnh Dụ Sở, cùng với Lý ca phía sau bọn họ, ánh mắt Tô Ý trở nên có chút ý vị không rõ.

Mấy người Lý ca Tô Ý cư nhiên là biết đến, đều là dị năng giả lợi hại trong cốt truyện.

Sau khi xuyên vào tiểu thuyết, vốn dĩ tính toán đem mấy người này sử dụng cho mục đích riêng của mình.

Không nghĩ tới nữ chủ bị chính mình biến thành tang thi, vậy mà vẫn còn giữ được ý thức, trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm thì không nói, còn mang theo Duy Âm…Hiện tại lại giành thu phục đám người Lý ca trước.

Tô Ý trầm mặc, không khỏi có chút nghi hoặc.

Nữ chủ như thế nào lại phản ứng nhanh như vậy?
Chẳng lẽ cô ta cũng nắm giữ cốt truyện?
Cái này cũng không phải không có khả năng.

Tô Ý hung hăng nhíu mày lại, đứng ở chỗ đó một lúc lâu, cuối cùng bỗng nhiên lại thay đổi thành gương mặt tươi cười, tủm tỉm mà đi về phía trước.

Dụ Sở dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn cô ta đi tới.

Khi Tô Ý tới trước mặt, không cùng Dụ Sở nói chuyện, ngược lại tươi cười nhìn về phía Duy Âm nói: “Tiểu bằng hữu, còn nhớ tỷ tỷ không a?”
Duy Âm nâng mắt lên nhìn Tô Ý.


“Là tỷ tỷ nha,” Tô Ý cười nói: “Tiểu Âm Âm đã quên sao, tỷ tỷ tặng ngươi thật nhiều món đồ chơi, còn chuẩn bị cho ngươi căn phòng pha lê xinh đẹp a.”
“……”
Duy Âm đương nhiên nhớ rõ nàng.

Dụ Sở đứng ở bên cạnh im lặng không nói chuyện.

Cô cũng muốn nhìn phản ứng của muội muội.

Không lâu trước đây cô có nói qua với muội muội, là Tô Ý hại mình biến thành tang thi.

Muội muội hiện tại đối với Tô Ý chắc là không có ấn tượng tốt đi?
Dụ Sở một tay khác sờ sờ cằm, nghĩ thầm muội muội hẳn là sẽ không phản ứng lại Tô Ý.

Kết quả.

Tiểu cô nương chớp đôi mắt, im lặng nhìn Tô Ý một lát, lại buông Dụ Sở ra, vươn tay nhỏ về phía Tô Ý, bình tĩnh nói: “Ta nhớ rõ ngươi.”
Ý cười trên mặt Tô Ý càng đậm.

Lúc trước lấy lòng vẫn là có hiệu quả, tiểu cô nương 15-16 tuổi, lại chưa có thức tỉnh dị năng, ở mạt thế nhất định rất sợ hãi.

Mình khi đó đối với cô hỏi han ân cần, tuy rằng là vì dỗ cô làm thí nghiệm, nhưng rõ ràng trong lòng tiểu cô nương vẫn có mình, ấn tượng nhất định không tệ.


“Ngươi quả nhiên còn nhớ tỷ tỷ.” Tô Ý cười đi tới nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.

Còn chưa chạm đến đầu ngón tay của Duy Âm, sắc mặt ô Ý đột nhiên thay đổi, vì bị nóng mà kêu lên một tiếng, tia chớp rút về ngón tay, toàn bộ tay đều nổi lên ngọn lửa sáng ngời.

Ngọn lửa nhanh chóng cháy dọc theo tay áo của nữ nhân, đem cả người thiêu đốt.

Mấy người Lý ca sững sờ mà nhìn một màn này.

Dụ Sở cũng khựng lại.

Ngọn lửa trên tay muội muội tắt dần, mặt không biểu cảm đặt tay nhỏ của mình nhét trở lại vào lòng bàn tay tỷ tỷ.

===
Pha bẻ lái khét lẹt đến từ Âm Âm kkk
210914.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.