Giản Thất nhướng mày, không chút để tâm trước lời đe dọa này, khóe miệng nở nụ cười mê hoặc: “Như vậy xem ra, người kia chính là đồng đảng của anh rồi!”“Giản Thất, tôi cảnh cáo cô, đừng lung tung ở trước mặt tôi, tốt nhất nên giả vờ không quen biết tôi, nếu không…”“Nếu không thì sao?” Giản Thất chớp chớp mắt, cong môi, cười xấu xa.
“Nếu không trực tiếp phong sát cô!” Đường Cận Ngự thấp giọng nói, khí thế cường đại, mười phần áp chế.
Vốn tưởng rằng Giản Thất sẽ lo lắng, nhưng không ngờ cô lại cười rất vui vẻ: “Thế lực mạnh như vậy, xem ra không phải là một tân binh bình thường, anh ở bộ đội làm quan gì vậy?”“Cô cho rằng tôi đang cùng cô tán gẫu sao?”Đường Cận Ngự phát hiện người con gái trước mặt này dầu muối đều không ăn.
Nhân tài đặc biệt dùng phương pháp đặc biệt, khóe miệng của Đường Cận Ngự gợi lên một tia cười lạnh: “Giản Thất, cô sẽ hối hận!”Giản Thất mỉm cười, trong từ điển của cô, thật sự không có hai chữ hối hận.
Ánh mắt của hai người đối diện nhau, một bên lạnh nhạt, thâm trầm, một bên xinh đẹp, đầy mê hoặc.
“Thâm tình nhìn nhau” còn chưa được mấy giây đã bị âm thanh từ ngoài cửa phá vỡ.
“Anh chậm lại một chút, vào nhà rồi nói…” Âm thanh nũng nịu nhưng dường như có chút cảm giác cự tuyệt.
Âm thanh này có chút quen thuộc, không phải là giọng của Nhậm Nhiễm Nhiễm?Gần như cùng lúc khi cánh cửa được đẩy ra, Đường Cận Ngự đã trực tiếp kéo Giản Thất, kéo cô sang một bên, ấn người ngồi xổm sau chiếc tủ hỏng để trốn.
Ánh sáng trong phòng không tốt lắm, hơn nữa căn phòng đã rách nát rồi, hai người đi vào, đảo quanh ngẫu nhiên không có ai, trực tiếp đóng cửa lại, tiếp theo là tiếng rêи rỉ của người phụ nữ và tiếng thở dốc vội vàng của người đàn ông vang lên.
“Anh chậm một chút, đừng làm hỏng quần áo của em, đợi tí nữa em còn quay phim!” Người phụ nữ hờn dỗi nói.
Người đàn ông bật cười: “Em xác định chút nữa em còn sức lực đóng phim không?”“Thế phải làm sao bây giờ? Không thể không đi, nếu không sẽ bị nói rằng em chơi bài lớn!” Người phụ nữ thở gấp, giọng nói quyến rũ.
“Anh tự xin cho em nghỉ, ai dám nói!”“Đừng như vậy, nếu như anh đi nói, quan hệ của chúng ta bại lộ, em sau này sao có thể ở trong cái vòng này…”“Không nói về vấn đề này nữa! ” Người đàn ông có chút khoan dung nói.
Giản Thất nhìn nghiêng sang Đường Cận Ngự bên cạnh, nhướng mày nhìn anh, cười xấu xa.
Sắc mặt của Đường Cận Ngự rất khó coi, đứa con gái này không biết thẹn sao?Dường như biết anh nghĩ gì, Giản Thất vẫy tay với anh, ra hiệu bảo anh ghé lỗ tai lại gần.
Đường Cận Ngự phớt lờ cô.
Bên cạnh có âm thanh không phù hợp của trẻ em vang lên, kèm theo những lời thô tục của đàn ông.
Anh ta hiện tại chỉ muốn động tác hai người nhanh lên, sớm rời khỏi nơi này một chút.
Giản Thất mạnh mẽ kéo người sát gần lại, trực tiếp kề sát vào lỗ tai anh thì thào: “Trưởng quan, anh nói sẽ làm tôi hối hận chính là hai ta cùng nhau xem hiện trường bạch bạch bạch này?”Đường Cận Ngự lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, ánh mắt thâm trầm.
“Trưởng quan, ham mê của anh thật đặc biệt.
” Giản Thất cười, tiếp tục nói một câu.
Nhìn sắc mặt của Đường Cận Ngự đen như than, khóe miệng vô cười càng sâu, xoay người lấy điện thoại ra, bật camera, hướng thẳng vào vị trí của hai người bọn họ.
Đường Cận Ngự vươn tay kéo người lại, trầm giọng hỏi: “Cô làm gì vậy?”“Quay!”Vẻ mặt của Đường Cận Ngự không vui: “Cô đây là đang xâm phạm quyền riêng tư của người khác!”Giản Thất vui vẻ: “Vậy chúng ta ở chỗ góc tường này xem phát sóng trực tiếp không phải xâm phạm quyền riêng tư à?”.