Đế Tôn

Chương 2237: Tiên đạo sáng mờ (1)



Một vị Chân Tiên lông mày xanh đôi mắt đẹp mỉm cười nói:

- Cũng may ở kiếp này chúng ta trọng sinh, đã có cơ hội đọ sức tranh phong, không bằng trước ở chỗ này đọ sức trận đầu!

Lại có một người cười ha ha, vẻ mặt hưng phấn:

- Tốt! Thời đại Tiên đạo, không có nhân vật có thể cùng chúng ta sánh vai, thực sự tịch mịch, may mắn có mấy vị đạo hữu làm bạn, ở kiếp này không hề tịch mịch!

Một vị nữ tử thở dài:

- Năm tỷ sáu trăm triệu năm tịch mịch, hàng tỉ tuế nguyệt chôn sâu trong Cấm khu, ở kiếp này rốt cục đụng phải đối thủ.

Lại có một vị đạo nhân áo bào xám, lông mày giương nhẹ:

- Đọ sức một hồi?

Bảy người cười ha ha, trăm miệng một lời nói:

- Đọ sức một hồi!

Hô…

Một cự nhân to lớn cao ngạo trong lúc đó cất bước từ giữa bọn họ vọt tới, mở ra bước chân chạy như điên, đem bảy Đạo Quân chuyển thế vung không còn thấy bóng dáng tăm hơi!

Biểu lộ bảy người cứng lại ở trên mặt.

- Đuổi theo!

Bảy người nhất thời tỉnh ngộ lại, vội vàng phát lực, toàn lực chạy nước rút, chỉ thấy tiên quang không ngừng rủ xuống, áp lực càng ngày càng nặng, mặc dù bọn họ là Đạo Quân chuyển thế, cũng không thể như lúc trước dễ dàng như vậy nữa, bước chân bất giác chậm lại, đuổi theo một lúc lâu, thủy chung chưa từng thấy thân ảnh khổng lồ kia!

- Làm sao có thể có thân thể khủng bố như vậy?

Vị đạo nhân áo bào tro kia thất thanh nói.

Sáu người khác cũng nhíu mày, bọn họ chính là Đạo Quân, Đạo Quân là đứng đầu đại đạo một thời đại, xem thoả thích một thời đại, có thể đạt tới cấp độ Đạo Quân này, mọi người là lông phượng sừng lân, ít lại càng ít!

Mà thân thể Đạo Quân, cũng đạt đến mức tận cùng, mặc dù không có giống như Thần Mẫu Đạo Quân, nhưng cũng có thể cùng Hỗn Độn Cổ Thần sánh ngang!

Hơn nữa Đạo Quân không chỉ là đại đạo, thậm chí có thể sáng tạo đại đạo, mở vũ trụ càn khôn, định ra Thiên Đạo cương thường, bọn họ đối với đạo lĩnh ngộ đã đạt đến mức tận cùng, phía trước không còn con đường có thể đi, thân thể hoàn mỹ có thể bị phát huy được vô cùng nhuần nhuyễn, để cho tốc độ của mình cũng tăng lên tới cực hạn!

Mặc dù hiện tại tu vi cảnh giới của bọn họ không đạt tới tầng thứ rất cao, nhưng mà ở chỗ này, căn bản không thể nào xuất hiện Tiên nhân có thể ở tốc độ siêu việt bọn hắn!

Song, mới vừa rồi người khổng lồ xông qua kia, lại vứt bọn họ không còn thấy bóng dáng tăm hơi, để cho bọn họ không thể tin tưởng một màn mà bản thân đã thấy, bị đả kích lớn!

- Chẳng lẽ là Đạo Quân thời đại Cự Linh chuyển thế?

Một vị nữ tiên lẩm bẩm nói:

- Cự Linh Đạo Quân chuyển thế, hơn phân nửa có thể làm cho thân thể siêu thoát, đạt tới tầng thứ bực này.

Những người khác thở phào nhẹ nhõm, Chân Tiên trẻ tuổi cười nói:

- Nếu là Cự Linh Đạo Quân mà nói, cũng không đáng để lo, bởi vì hắn không có pháp lực có thể vận dụng, tổng hợp thực lực cũng không phải là siêu việt chúng ta.

Rất nhanh, bảy người liền lao ra tiên quang. Rốt cục tiến vào Tiên giới Nguyên thủy chi địa, chỉ thấy bảy đạo nhân ảnh lập tức tách ra, riêng phần mình đứng ở một đỉnh núi, chắp hai tay sau lưng mà đứng.

Bảy người thật lâu chưa từng nhúc nhích, chỉ thấy quanh thân bảy Đạo Quân chuyển thế này bao phủ ở trong hào quang Tiên đạo. Nhìn không ra diện mục, hiển nhiên là muốn giấu diếm thân phận của mình. Ở trước khi chưa đạt tới trình độ tự vệ, là quyết không thể cho người ngoài biết mình là tiền sử Đạo Quân chuyển thế.

Sau một lúc lâu, trong miệng đạo nhân kia truyền đến thanh âm già nua, thấp giọng cười nói:

- Thật muốn cùng chư vị đạo hữu đấu một cuộc, hoàn thành tâm nguyện năm mươi sáu ức năm trước...

Nữ tiên kia thanh âm trầm thấp như phượng mổ mộc, nhẹ giọng nói:

- Hàng tỉ năm năm tháng vô địch, yên lặng ở trong cấm khu, tuy biết chư vị ở cạnh ta, lại không thể tranh đấu, đáng tiếc đáng tiếc. Chẳng qua là hôm nay chúng ta lại không thể giao thủ, làm người ta than tiếc...

Tiên nhân trẻ tuổi thở dài nói:

- Trước mắt chúng ta vẫn là quá hư nhược, vào lúc này giao thủ nếu bị thua bỏ mình. Chỉ là một tràng tiếc nuối, cũng không thể cho chúng ta tận tình phát huy sở trường của mình. Cho nên, chúng ta chỉ có thể buông tha cho cơ hội này.

Một vị nữ tiên khác thanh âm thanh thúy nói:

- Chúng ta sẽ một lần nữa đi lên đỉnh Đạo Quân. Quân lâm thời đại Tiên đạo, tương lai, chúng ta sẽ lấy tư thái đỉnh phong gặp gỡ, khi đó lại làm tiếp một cuộc!

- Chính xác! Khi đó lại làm tiếp một cuộc!

Bảy người qua lại chắp tay, thân ảnh ào ào phiêu khởi, riêng phần mình hướng phương hướng bất đồng bay đi, biến mất không thấy gì nữa.

Mà vào lúc này, Giang Nam đã xâm nhập trong núi rừng vô tận, chỉ thấy nơi đây tiên khí càng lúc càng nồng nặc, núi rừng rậm rạp, sinh trưởng tiên dược cùng cây cối kỳ dị, cùng nhau đi tới, hắn đã hái không ít tiên dược vô cùng trân quý, thậm chí còn thu một linh hồ tiên dịch!

Mặc dù lãnh địa Huyền Châu rộng lớn, nhưng cũng là nơi cằn cỗi, đừng nói tiên dịch, chỉ là tiên khí cũng mười phần mỏng manh, hôm nay Huyền Châu một nghèo hai trắng, thu linh hồ tiên dịch, đầy đủ Huyền Châu chi phí mấy trăm năm!

Bất quá nơi này dị thường hung hiểm, mặc dù khắp nơi là bảo, nhưng mà bên cạnh bảo vật cũng có tiên thú dị thường cường đại bảo vệ, những tiên thú này ở trong Tiên Vương đều thuộc về cường giả rất giỏi, thậm chí còn có tồn tại mạnh mẻ hơn nữa!

Giang Nam gặp phải một đầu tiên thú kinh khủng, đầu người thân rắn, thân rắn nó quấn trên chân núi, hai tay ôm đỉnh núi, đỉnh đầu thì nhìn một đạo linh tuyền trên đỉnh núi.

Thực lực đầu tiên thú này cường đại, sâu không lường được, tiên uy thú uy kinh khủng nhét đầy thiên địa!

Nó bảo vệ đạo linh tuyền kia tràn ra tiên thiên huyền khí, mà tiên sơn kia, rõ ràng là băng phách tạo thành, đây là Tiên thiên huyền khí ngưng kết thành linh tuyền!

Giang Nam đứng ở đàng xa nhìn lên, chỉ thấy trong linh tuyền sinh trưởng hai đóa Băng Phách Hoa, dĩ nhiên là Băng Phách Hoa cùng Băng Phách Huyền Nữ giống nhau!

- Ta muốn hai đóa hoa kia!

Trong Tử Phủ Giang Nam, Băng Liên Thánh Mẫu mượn hai tròng mắt Giang Nam thấy hai đóa Băng Phách Hoa kia, không khỏi hét rầm lên:

- Hai đóa hoa này không thua Băng Phách Huyền Nữ, một đóa có thể luyện hóa biến thành thân thể hoàn mỹ của ta, một đóa khác ăn vào, ta có thể nhất cử trở thành Tiên Quân! Huyền Thiên, ta muốn hai đóa hoa kia!

Giang Nam hơi buông thả một luồng khí tức, nhất thời đầu tiên thú kinh khủng kia quay đầu nhìn tới, bốn mâu vặn vẹo thiên địa thời không, kinh khủng vô cùng, nơi ánh mắt đi qua, hết thảy bị đống kết!

Giang Nam lập tức lui về phía sau, chỉ thấy băng phách nặng nề chỉ một thoáng đem chu vi mấy trăm dặm đóng băng, suýt nữa phong trấn hắn ở trong băng phách!

- Quá mạnh mẽ! So với bát Tiên Vương còn cường đại hơn! Nguyên thủy chi địa làm sao sẽ xuất hiện tiên thú hung hãn bực này?

Giang Nam lòng vẫn còn sợ hãi, tiên thú này hiển nhiên là thủ hộ hai đóa Băng Phách Hoa kia, không có truy kích, nếu không bản thân rất khó chạy trốn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.