Đế Tôn

Chương 2364: Thiên Nguyên thần tổ (1)



Giang Nam và Ma Thiên Tiên Quân liếc nhau, thấy niềm vui cùng khó hiểu trong mắt đối phương. Vui vì may mắn cuối cùng tìm được mảnh đất bỏ hoang. Khó hiểu là Bất Không Đạo Nhân là tồn tại như thế nào, đời này chỉ trấn áp hai người, một là Hỗn Độn Ôn Đế, một là cùng Đế và Tôn hợp sức phân thây, trấn áp Tịch Diệt Đạo Nhân.

Trong tịch diệt ma nhãn rốt cuộc là ai, có tư cách bị Bất Không Đạo Nhân trấn áp tại đây?

Linh Lung đạo đồng nổi can đảm non nớt nói:

- Ngươi nhận sai người, chúng ta không phải Hỗn Độn Cổ Thần, cũng không là Bất Không Đạo Nhân phái chúng ta đến. Chúng ta vô tình đi ngang qua, chúng ta rời đi ngay.

Trong tịch diệt ma nhãn, thanh âm kỳ dị lại vang lên. Ma nhãn liên tục di chuyển làm chín mươi chín xiêng xích hành tinh kêu leng keng.

Thanh âm treàn ngập oán niệm lạnh lùng nói:

- Ba tiểu quỷ định lừa ta? Ta cảm ứng được hai trong ba người có huyết mạch của Hỗn Độn Long Tổ, tiếc rằng không thuần. Một người khác có hơi thở đại đạo của Bất Không!

- La Ma ở đâu? Tên khốn phụng mệnh Bất Không trấn áp ta chắc chắn không dám đến gặp mặt nên phái ba tiểu quỷ xem ta chết hay chưa phải không?

Trong tịch diệt ma nhãn phát ra hơi thở cực kỳ khủng bố, đó là hơi thở vô cùng bá khí đặc biệt của Hỗn Độn Cổ Thần. Người bị chín mươi chín sợi xích tinh cầu hỗn độn trấn áp rõ ràng là một tồn tại cực kỳ cổ xưa trong hỗn độn.

Trong tịch diệt ma nhãn, hơi thở bá khí thô bạo tuôn ra bao phủ Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng. Ý niệm táo bạo, tràn ngập hủy diệt.

Ba người biểu tình trầm trọng liếc nhau. Bọn họ không ngốc, nghe Cổ Thần nói hàng loạt là hiểu ngay đầu đuôi người này bị trấn áp tại đây.

Trươc khi khai thiên người đó đã bị trấn áp, Bất Không Đạo Nhân không tiếc để lại một tòa hỗn độn thần thành trông chừng, bảo đảm người kia không trốn thoát được.

Nhưng sau khi bùng nổ Hỗn Độn Cổ Thần và tiên nhân đại chiến, La Ma Cổ Thần trấn thủ nơi đây cũng tham gia cuộc chiến. Kết quả phe Hỗn Độn Cổ Thần đánh thua, Bất Không Đạo Nhân bị giết. Quả vị Đạo Quân còn sót lại đành núp trong Hỗn Độn thiên quốc kéo dài hơi tàn, mất đi hỗn độn cương vực, La Ma Cổ Thần cũng lạc mất vị trí mình trấn thủ.

Lão quái vật bị trấn áp tại đây không ai trông chừng, cảm ứng được hơi thở mảnh đất bỏ hoang nên kéo chín mơi chín sợi xích tinh cầu đánh thủng hư không, cứng rắn vào mảnh đất bỏ hoang.

Mảnh đất bỏ hoang là vũ trụ Đế và Tôn, Bất Không khai thiên tịch địa thất bại, tạo thành ba cương vực tử vong, tiêu điều, tịch diệt kiếp tàn phá. Lão quái vật trong Cổ Thần nương nhờ tịch diệt kiếp xâm thực chín mơi chín sợi xích tinh cầu, định thoát khỏi trấn áp.

Tịch diệt ma nhãn di chuyển khiến Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng cảm ứng tia mắt xuyên qua ma nhãn nhìn mình chằm chằm.

Thanh âm kia nói:

- Ta cảm ứng được huyết mạch của các ngươi không tinh thuần, thế giới bên ngoài đã tan vỡ đến mức độ này rồi sao? Huyết mạch cỡ các ngươi ở trong thời đại của chúng ta chỉ có nước làm nô lệ. Hỗn Độn Cổ Thần giao trách nhiệm quan trọng cho nô lệ huyết mạch không tinh thuần, cái tên Bất Không còn thu một người làm đệ tử, mất mặt, quá mất mặt!

Cổ Thần kia nói đệ tử ý chỉ Giang Nam, hắn tu luyện đại đạo Bất Không bị y nhận ra ngay. Ba người càng kinh hoàng, chắc chắn người này là tồn tại siêu đẳng trong thời đại hỗn độn.

- Ha ha ha ha ha ha! Ba nô lệ huyết mạch không tinh thuần như các ngươi mà cũng được trọng dụng, xem ra Đế và Tôn đã lộ ra bộ mặt thật. Chắc Bất Không bị Đế và Tôn đánh tàn phế, thời đại Cổ Thần ta bị thay thế! Ta sớm nói với hắn là không thể tin hai kẻ xứ lạ Đế và Tôn, Bất Không không chịu nghe, bây giờ hắn làm hỏng giang sơn mấy trăm vạn năm rồi.

Người trong tịch diệt ma nhãn hùng hổ mắng Đế và Tôn là tiểu nhân âm hiểm, mắng Bất Không Đạo Nhân ngu như heo. Tuy Cổ Thần này nhận sai Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng là Hỗn Độn Cổ Thần nhưng đoán không ầm.

Sự việc đúng như Cổ Thần đó nói, Đế và Tôn giết Bất Không Đạo Nhân, thời đại hỗn độn Cổ Thần bị thay thế từ nay không còn nữa.

Giang Nam đá lông nheo với Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng.

Giang Nam hắng giọng:

- Vị tiền bối này, chúng ta thật sự không phải Bất Không Đạo Nhân hay La Ma Cổ Thần phái đến, chúng ta còn bận việc, xin cáo từ trước.

Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng nhấc chân định đi vòng qua tịch diệt ma nhãn.

Trong tịch diệt ma nhãn, hơi thở cực kỳ thô bạo bộc phát bao phủ ba người. Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng toát mồ hôi lạnh ròng ròng.

Cổ Thần lạnh lùng cười:

- Các ngươi cho rằng Thiên Nguyên thần tổ ta đây dễ bị lừa thế sao? Bây giờ cho các ngươi hai con đường, một là chết, hai là bái ta làm nghĩa phụ.

Thiên Nguyên thần tổ cười tà:

- Đường chết là ta giết các ngươi, bóp nát lấy nước. Các ngươi còn trẻ chắc chất dịch sẽ rất ngon, nô lệ như các ngươi chỉ có nước chờ bị bóp nát thành chất dịch.

- Con đường khác thoải mái hơn nhiều, các ngươi bái ta làm nghĩa phụ có rất nhiều ích lợi. Ta có thể chiết xuất huyết mạch biến các ngươi thành Cổ Thần thuần chủng, luyện máu của ta vào cơ thể các ngươi, cho huyết mạch các ngươi chớp mắt tăng lên trình độ quý tộc. Hai con đường, các ngươi hãy chọn đi.

Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng toát mồ hôi lạnh.

Linh Lung đạo đồng nhỏ giọng nói:

- Phụ thân, nếu chúng ta bái hắn làm nghĩa phụ hết thì bối phận sẽ rối. Khi đó ta gọi người là phụ thân hay ca đây?

Ma Thiên Tiên Quân cốc đầu Linh Lung đạo đồng, giận dữ nói:

- Dù thế nào ta vẫn là phụ thân của ngươi!

Giang Nam buồn cười tiến tới trước, nói:

- Thiên Nguyên thần tổ đúng không? Ngươi nói hai con đường... Chúng ta không chọn đường nào hết. Nếu ngươi muốn chơi thì tự chơi một mình, chúng ta đi!

Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng ngạc nhiên, run giọng nói:

- Giáo chủ đừng chịu chết, cùng lắm cúi thấp đầu. Chúng ta bái hắn làm nghĩa phụ đi.

Giang Nam ngoái đầu cười nói:

- Lão tiện nhân này đang hù chúng ta, muốn chúng ta bái hắn làm nghĩa phụ, làm việc cho hắn, cứu hắn thoát khốn. Lão ta bị chín mươi chín sợi xích tinh cầu hỗn độn Bất Không Đạo Nhân để lại trấn áp, không có pháp lực, sợ quái gì?

Thiên Nguyên thần tổ trong tịch diệt ma nhãn giận dữ bật cười:

- Tiểu bối, tuy xiềng xích của Bất Không trấn áp tu vi của ta nhưng ta nhờ vào tịch diệt ma nhãn hao mồn uy lực của nó...

Giang Nam chớp mắt:

- Tịch diệt ma nhãn bao bọc ngươi và xiềng xích, chẳng những ăn mòn uy lực xiềng xích còn có sức mạnh của ngươi. Tịch diệt ma nhãn bao vây ngươi, dù ngươi có thể sử dụng mấy phần pháp lực cũng không cách nào truyền pháp lực ra khỏi tịch diệt ma nhãn. Bây giờ ngươi ở trong tịch diệt ma nhãn, ta sợ ngươi chắc?

Thiên Nguyên thần tổ tức giận quát:

- Tiểu quỷ, ngươi không biết thủ đoan thần thông của ta! Bất Không còn phải kiêng dè ta, không tiếc trấn áp ta tại đây...

- Bất Không kiêng dè ngươi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.