Đế Tôn

Chương 2433: Giẫm lên tôn nghiêm của ngươi (2)



Trong khoảnh khắc Cự Linh cấm khu chỉnh chu trật tự trở nên hỗn độn.

Sau trong thi khí đậm đặc truyền ra thanh âm tức giận:

- Vạn Chú Đạo Quân? Kẻ xấu xa, phản đồ thời đại chú đạo, ngươi làm chó săn cho tiểu bối Tiên giới? Ta muốn bóp chết ngươi như bóp nát con kiến... Ác long ngươi dám!

Con rồng to há mồm rống to:

- Grao!

Sóng âm khủng bố ập hướng thi khí. Phạm vi thi khí bao phủ là trăm vạn dặm, đậm đặc đáng sợ. Tiên Quân vào trong đó cũng sẽ bị thi hóa tan rã, nhưng tiếng gầm qua đi thổi tan thi khí trăm vạn dặm, lộ ra cái xác Đạo Quân cổ xưa cao to.

Xác Đạo Quân ngồi xếp bằng trong thi khí tất cả đậm đặc, thi khí tuôn ra từ cơ thể Đạo Quân.

Đạo Quân đã chết, người mọc một thánh dược tiền sử, thi khí và mùi thuốc giao nhau.

Đạo Quân khác là đạo quả vỡ, từ mảnh đạo quả kết ra thánh dược Tiên giới. Đạo Quân này thì xác mọc thánh dược, rất kỳ lạ.

Bởi vì Cự Linh Đạo Quân không tu pháp lực, đạo quả là cơ thể, sau khi gã chết trên người mọc thánh dược. Nhưng cũng vì vậy mà đến nay chưa ai hái một thánh dược nào, có mấy chục thánh dược tiền sử trên người Cự Linh Đạo Quân.

Cự Linh Đạo Quân uqá cường đại, từ thời đại chú đạo đến nay chưa ai có thể đi vào thi khí tự tay hái thánh dược. Thiên Quân, Đạo Quân tuyệt đỉnh có thể làm được, nhưng hái thánh dược tất nhiên xung đột với Cự Linh Đạo Quân. Cộng thêm thánh dược không có tác dụng lớn cho Thiên Quân, Đạo Quân, tồn tại khác thì không đến gần Cự Linh Đạo Quân được, vì vậy từ xưa đến nay không thánh dược nào bị hái.

Giang Nam nhìn trân trân. Mấy chục gốc thánh dược tiền sử, có hoa có cỏ có trái treo trên người Cự Linh Đạo Quân, món hời kếch sù biếtm ấy.

Càng khiến Giang Nam sợ hãi là trên xác Cự Linh Đạo Quân tràn ra ánh sáng tiên thiên bất diệt linh quang.

Cự Linh Đạo Quân siêu cường đại, đã bắt đầu tiếp xúc tới trình độ luyệ bản thân thành tiền sử. Nhưng Cự Linh Đạo Quân chưa kịp luyện bản thân thành tiên thiên pháp bảo thì tịch diệt kiếp bùng nổ làm gã thân chết đạo tiêu.

- Ác long, người ta sợ ngươi nhưng ta thì không@

Xác Cự Linh Đạo Quânv ầm ầm đứng dậy, hồn phách vẫn còn, bản thân gã không có pháp lực, không cần pháp lực chống đỡ thân thể.

- Ngươi phá rối ở chỗ khác thì thôi, nhưng trước mắt ta thì ngươi không có tư cách!

Xác Cự Linh Đạo Quân ầm ầm bước tới trước, lạnh lùng nói:

- Chỉ bằng vào ngươi cũng muốn giẫm lân cấm khu, giẫm lên tôn nghiêm của ta? Hôm nay ta sẽ giết ngươi luyện thành tiên thiên pháp bảo!

Con rồng to xung phong lao vào Cự Linh Đạo Quân. Hai vật khổng lồ va chạm, cấm khu bị lực lượng hai bên trướng nổ. Giang Nam, Vạn Chú Đạo Quân bị gió lốc hất bay ra khỏi Cự Linh cấm khu.

Hai người đứng vững thân hình. Hai vật khổng lồ đánh nhau trời sụp đất nứt trong Cự Linh cấm khu. Xác Cự Linh Đạo Quân tuy chết nhưng cơ thể vẫn còn, thân thể mạnh mẽ gần bằng tiên thiên pháp bảo, giơ tay nhấc chân là các đại thần thông cơ thể, uy lực kinh người.

Con rồng to là tiên thiên pháp bảo hoang dại do tiên thiên bất diệt linh quang hình thành, nó hoành hành trong vô nhân cấm khu đã tám ức năm, oai dám chọc vào nó nên đánh nhau càng dữ dội.

Hai vật khổng lồ liều mạng, tình huống nóng nảy biết mấy.

Nhưng thân xác Cự Linh Đạo Quân dù gì đã chết, hồn phách khống chế cơ thể có nhiều bất tiện. Con rồng bạo lực thì cơ bắp cục cục không thua gì Cự Linh Đạo Quân, thậm chí mạnh hơn gã, dã man hơn, lực lượng lớn hơn.

Giây lát sau xác Cự Linh Đạo Quân không chống nổi nữa, các thánh dược tiền sử bị đánh dập nát. Giang Nam, Vạn Chú Đạo Quân nhìn mà lòng nhỏ máu.

Vù vù vù vù vù!

Con rồng bạo lực quét đuôi xẹt qua xác Cự Linh Đạo Quân, nghiền nát sáu, bảy thánh dược tiền sử. Giang Nam, Vạn Chú Đạo Quân hộc máu nhìn, chửi thầm phí của trời.

Con rồng to rống to chấn da Cự Linh Đạo Quân nứt toác, thi huyết màu đen chảy ra. Thánh dược tiền sử còn lại bị tiếng rống run rẩy rớt xuống, vỡ vụn trong không trung.

Vạn Chú Đạo Quân tức khó thở quát:

- Con rồng bạo lực, ngươi nhỏ giọng chút, đánh nhẹ thôi, tổ cha nó!

Thánh dược tiền sử vỡ, mảnh nhỏ bay bốn phương tám hướng. Vạn Chú Đạo Quân không quan tâm mặt mũi vội bay tới bay lui nhặt cành, rễ, hoa thánh dược hoàn chỉnh.

Giang Nam cũng đi nhặt nhạnh, hai người nhặt nhiều mảnh nhỏ thánh dược, lòng nhỏ máu. Dược hiệu trong các mảnh nhỏ xói mòn nhiều, bị tiếng gầm của con rồng bạo lực đánh tan một nửa dược hiệu, kém hơn trước nhiều.

Vạn Chú Đạo Quân nhét lá thánh dược vào miệng, lẩm bẩm:

- Phí của trời, phí quá!

Giang Nam liếc Vạn Chú Đạo Quân, Đạo Quân chuyển thế này nổi lên cảnh giá.

Vạn Chú Đạo Quân cười khẩy nói:

- Huyền Thiên, ngươi muốn làm gì? Những mảnh thánh dược này là ta nhặt, theo lý luận của con rồng vô sỉ kia thì ai nhặt được là có người đó, ngươi đừng mơ cướp đi chút gì từ tay ta!

Giang Nam cười nói:

- Hẹp hòi. Ngươi yên tâm, ta sẽ không cướp của ngươi. Mấy mảnh thánh dược đó không lọt vào mắt ta, chỗ ta có gốc to hơn.

Giang Nam lấy trường sinh liên ra. Vạn Chú Đạo Quân nhìn trân trân, thấy trường sinh liên bị thiếu một miếng lớn thì cười khẩy nói:

- Cũng bị thiếu ụt, có gì đáng để khoe?

Giang Nam cất trường sinh liên đi, cười nói:

- Những mảnh thánh dược này ta để lại chia cho cường giả Huyền Châu. Hiện tại loạn thế, nếu Huyền Châu không có sức chiến đấu đỉnh cao e rằng sẽ thành vật hy sinh.

Khóe mắt Vạn Chú Đạo Quân co giật, lạnh lùng nói:

- Giáo chủ, ta khuyên ngươi đừng bỏ nhiều tình cảm vào người khác, nếu không tương lai tịch diệt kiếp đến ngươi sẽ càng thêm đau lòng tuyệt vọng, hoàn cảnh thê thảm hơnta.

- Ha ha ha ha ha ha! Thời đại tiếp theo có vô số sinh linh nhưng không có ai là đồng tộc, chỉ một mình ngươi cô đơn, cố nhân đều chết hế. Bóng dáng của họ thường quanh quẩn trước mặt ngươi, mấy ức năm không tan biến, như cô hồn dã quỷ quấn quýt ngươi, trách ngươi tại sao không cứu bọn họ, trào phúng ngươi là kẻ đáng thương.

- Chủng tộc các ngươi chỉ còn một người, khi ngươi chết thì tiên đạo chủng tộc các ngươi cũng tuyệt chủng.

Giang Nam thương hại nhìn Vạn Chú Đạo Quân, mặt ngoài gã mỉa mai hắn nhưng thật ra ra là châm chọc mình. Đạo Quân tiền sử thủ đoan ác độc nhưng trong lòng có một góc mềm mại, chẳng qua ngày thường bị hung tàn che giấu, nhìn không ra.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Tên này có điểm đáng đồng tình, nhưng làm ác nhiều hơn. Biết bao sinh linh Tiên giới chết trong thần thông chú đạo của hắn.

Cự Linh Đạo Quân bị áp chế hoàn toàn, gã thua trong cuộc đối kháng lực lượng và cơ thể. Cự Linh Đạo Quân vốn được công nhận là thân tể mạnh nhất lịch sử, nhưng sau lần tranh đấu này, danh hiệu đó rơi vào con rồng to siêu khủng bố.

Điều duy nhất khiến Cự Linh Đạo Quân thấy an ủi là con rồng to chính là tiên thiên pháp bảo hoang dại không biết sinh ra linh trí như thế nào.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cự Linh Đạo Quân bị đánh té xuống đất, con rồng bạo lực đạp chân giẫm lên người gã, từ đầu đến chân lại vòng về đi từ chân lên đầu. Cự Linh Đạo Quân bị đạp lún sâu xuống lòng đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.